Thấy bóng dáng các vị lớn vừa khuất, ánh sáng tia flast liên tục phát ra hướng ống kính về An Tố đang cố gắng trốn thoát khỏi đó.
Nhưng với lượng người chen lấn xô đẩy thế này cô ta thoát ra được cũng là một vấn đề lớn.
An Tố vùng vẫy thoát ra đống người này không cẩn thận mà ngã xuống, làn váy đỏ nóng bỏng vô tình bị kéo rách một mảng khiến cho cơ thể loà lỗ thứ không nên lộ ra ngoài.
Cô ta ôm người run cầm cập khóc lóc cầu xin mọi người buông tha cho cô ta.
Nhưng đáp lại lời của cô ta là muôn vàn tiếng cười phỉ nhổ, tiếng flast chụp không ngừng vang lên và ống kính luôn hướng vào cơ thể của cô ta.
Tưởng chừng không thể cứu vãng được bản thân nữa, An Tố tuyệt vọng buông xuôi mọi thứ.
Nước mắt đã ngừng chảy lại, con ngươi vô hồn cạm chịu mọi thứ.
Ánh mắt chuẩn bị sa sầm một mảng đen tối thì đột nhiên xung quanh An Tố rộng rãi thoáng khí hẳn ra.
Cô ta ngẩng đầu lên thì thấy An Tĩnh vừa rời khỏi bây giờ lại đang xuất hiện trước mặt cô ta.
Giọng nói khô khốc không thể nói nên lời khi nghe An Tĩnh đứng ra giải vây cho mình.
“Các người đang làm cái quái gì thế hả? Cái nhân cách của các người bị chó gặm nát rồi hay sao?”
Nghe tiếng quát tháo của An Tĩnh, những người hồi nãy vẫn cười cợt nhả lấy An Tố cúi gằm mặt lấy xuống đất không dám ho he.
Nhìn những con người mang danh đậu trường không làm rạng danh mà làm ô uế thêm bằng cách hành sự này.
Có tài mà không có đức cũng vô dụng, làm những chuyện không dùng đầu óc suy nghĩ mà dùng đầu gối.
“Đừng thấy tôi thấy cảnh này thêm một lần nữa.
Nếu không đừng trách tôi không nhắc trước đó.”
An Tĩnh thấy tình cảnh của An Tố lúc này không khỏi nhíu mày, ánh mắt sắc lạnh nhìn những con người đang cúi gằm xuống đất chột dạ.
Cô lấy chiếc áo khoác dài phủ lên người An Tố, ra lệnh cho hạ nhân mình mang An Tố đến bệnh viện kiểm tra.
An Tố nằm trên cán chuyển thương, ánh mắt có chút phức tạp nhìn thái độ hành xử của An Tĩnh đối với mình.
Cô ta không biết bây giờ An Tĩnh đang có suy nghĩ gì về cô ta nữa.
Trong lòng bất giác dáy lên một cỗ khí lưu bức bách.
Nhìn An Tố được chuyển đi, An Tĩnh không muốn nấn ná lâu ở đó làm gì nữa.
Cô vội lui sau cánh gà sân khấu để lấy túi xách mình để quên sau đó.
Thật ra do cái túi xách này An Tố mới được giải vây, nếu không có nó thì chắc có lẽ cô ta đã không còn vẹn nguyên nữa rồi.
Những người đứng xung quanh đó, thức thời tránh đường cho An Tĩnh đi.
An Tĩnh đi chưa được bao lâu thì đằng sau có những tiếng thở phào nhẹ nhõm ngay.
Không ngờ rằng ở trường có đại lão ẩn giấu kín kẽ đến thế, bọn họ thầm than không biết trước đây mình có đắc tội với đại lão này không nữa.
Thế là chuyện tối hôm qua đã làm ầm ỹ diễn đàn trường, lượng truy cập tài khoản tăng vọt khiến cho diễn đàn trường đại học A bị sập một lúc khá lâu.
Ban IT trong trường cố gắng khắc phục sự cố này nhưng cũng phải mất gần hai tiếng hơn mới có thể hoạt động lại được.
Cư dân trên này xuyên suốt cả đêm chỉ biết cào bàn phím về hai nhân vật phong vân của trường là hoa khôi tiền nhiệm An Tố và trợ giảng hoa khôi giảng đường mới đương nhiệm An Tĩnh.
Cả hai mỹ nữ này đều là họ An cả khiến cho bọn họ xào xáo lên nghiêm trọng.
Người đăng là Cá Muối Hóng Chuyện đăng ảnh chụp của hai người ở đêm diễn được ghim chú