Sư phụ bảo tôi mua giúp chăn và bình nước nóng… Tuổi già ập đến rồi.
Nhưng sao anh ấy không nhận thuốc cao của tôi nhỉ, không lẽ không phải bị thấp khớp à?— HỒ LÔ–
Tổ chức sát thủ của Khôi Kình có cùng tên với gã – GW – hoạt động độc quyền trong ngành, ngay cả phương thức quản lý cũng cá biệt.
Mỗi sát thủ trưởng thành đều là một vũ khí, không nhận gia đình, bội tình bạc nghĩa.
Họ có tốc độ mượn dao giết người quá nhanh, không chỉ tự giết lẫn nhau mà có khi thông đồng cấu kết hòng tạo phản, tự mình cắt tay mình.
Không khác gì lũ sâu bọ khát máu vừa độc vừa ác, chỉ muốn bản thân được nuôi dưỡng độc lập trong một khung lưới vuông mà thôi.
Mà khung lưới vuông này cũng được sắp xếp một cách tỉ mẩn do bản chất dây mơ rễ má phức tạp và nhiều mối quan hệ hợp tác, đồng thời chi phí phân tách sản phẩm quá cao, nên lựa chọn thiết lập theo hệ thống bậc thang sẽ phù hợp hơn, cũng đồng nghĩa dùng cấp bậc để quản lý.
Nói một cách cụ thể là một ghép một.
Những tổ hợp chênh lệch sức mạnh sẽ giảm bớt nhiều phiền phức, trong trường học hạng nhất và hạng nhì lớp còn đấu đá lẫn nhau, sát thủ cũng vậy, huống chi thứ họ học chính là đánh nhau.
Nhưng nếu bạn xếp chung hạng nhất với hạng mười, hạng một trăm, đó chính là love & peace.
Có lẽ đây chính là ranh giới mong manh giữa tị nạnh và hâm mộ, nhạy cảm và vô cảm, cân bằng và áp đảo, có chung lợi ích và liên quan đéo gì đến tao.
Cứ vậy suy ra, giả sử tiếp tục xếp người hạng hai, người hạng mười một và hạng một trăm lẻ một vào chung một đội, thì hai đội sẽ hoàn toàn tách biệt, khi đặt trong hai lưới vuông khác nhau thì mãi mãi không can hệ gì đến nhau.
Nhưng xếp hạng năng lực cũng chỉ là ước tính tương đối, hạng hai cũng chỉ là thành viên hạng một của đội hai, dù sao các thành viên của hai đội cũng chưa từng đối đầu với nhau.
Cơ hội đối địch duy nhất là khi có một con sâu phản bội.
Lúc này, vách ngăn sẽ dần mở ra, các tuyển thủ có thực lực tương đương bước lên chiến trường để chìm vào cuộc chiến một mất một còn.
Tóm lại, hiện tại thì một đồng đội chưa gặp mặt cũng không khác gì một mục tiêu.
Việc phân đội bắt đầu từ hạng nhất, cứ cách mỗi mười đến năm mươi hạng sẽ tiến hành bốc thăm một lượt, người nào bốc trúng sẽ bước vào vòng bốc thăm kế tiếp, làm như thế để đảm bảo tính ngẫu nhiên trong chia đội và chừa khoảng trống cho những giao động nhỏ.
Đây cũng là lý do vì sao Lý Vi băn khoăn lúc nhận nhiệm vụ xử lý 275, bởi việc này vốn thuộc trách nhiệm của hạng hai trăm gì đó.
Nhóm từ mười đến năm mươi có hơi lo lắng khi rút thăm, bởi theo quy tắc một ghép một, người được bốc trúng chính là ‘Sư phụ’ của họ.
Hồ Lô xếp hạng mười, bên ngoài vui vẻ cười đùa với mọi người, nhưng sau lưng vẫn tự cho mình là xuất chúng.
Cậu rất ức chế hệ thống cấp bật này, vì lỡ như sơ ý một chút bị nâng lên hạng chín, lệch chỉ một vị trí thôi nhưng khác biệt một trời một vực.
Mà hệ thống bốc thăm dường như cũng đã cố định định hướng rồi, khi cô gái đi giày cao gót kia đến tìm, cậu đã biết mình nắm chắc phần thắng.
Đó chính là lần đầu tiên cậu gặp được người liên hệ trực tiếp với ông chủ, Hồng Biệt.
Và kết quả là Hồ Lô trở thành đệ tử của Lý Vi dưới ánh mắt trầm trồ ngưỡng mộ của mọi người.
Cậu hừ lạnh trong lòng, lũ thiếu kiến thức.
Các anh em đều là những người vẫy vùng trong bão táp mưa sa, từng trải qua quá trình sàng lọc kỹ lưỡng.
Hạng nhất thì sao, chênh lệch được cỡ nào? Tôi còn muốn xem xem anh dạy được tôi cái quần gì.
Thế nên lần đầu gặp mặt, cậu đẩy nhẹ cửa, không luồn cúi không ngạo nghễ nói: Chào đàn anh.
Câu chữ khiêm nhường, nhưng giọng điệu vừa đề phòng vừa khiêu khích.
Lý Vi nghe thấy thì nâng mắt.
À, xin chào.
Lý Vi nở nụ cười gần như tức thì, hoà nhã khiêm tốn đáp lời cậu.
Hồ Lô: …
Đệch, đẹp trai quá.
Một giây trước còn là Hồ Lô – một sát thủ máu lạnh tự cao tự đại, một giây sau đã tan chảy trong nụ cười chan hoà ấm áp của Lý Vi.
Ếu thể ngờ, không hề giả trân chút nào luôn.
Ôi chao, đây đều do anh nghiên cứu phát minh ra?
Mé, về nhất trong phòng tối lần trước là anh?
Một tháng sau, dưới ánh nhìn khinh bỉ của mọi người, một chú bé bám đuôi ra đời.
Sư phụ, hôm nay anh ăn gì không?
Sư phụ, tôi mới mua cái áo blouse trắng cho anh nè!
Sư phụ…
Rồi đến một ngày, Lý Vi tha thiết nói với cậu rằng, tôi vẫn thường nhớ về sự lạnh lẽo và cẩn trọng của cậu khi chúng ta mới gặp lần đầu.
Hạng nhất siêu thần còn kinh dị hơn cậu tưởng.
Số người nghiên cứu sáng chế ra thuốc mới nhiều vô số kể, nhưng đa phần là đưa giả thuyết hoặc đề xuất hướng thực nghiệm, 80% công nghệ kỹ thuật đều đến từ các vị chuyên gia, mà đứng đầu là sư phụ cậu.
Lý Vi gần như hoàn hảo, chuyên môn xuất sắc nhưng không ba hoa, không phách lối, cũng không thường lộ diện, từng cử chỉ biểu hiện đều đúng mực, chỉ một câu tán gẫu cũng làm bạn vui vẻ, ngay cả độ cong khoé miệng cũng được thiết kế hoàn hảo đến từng chi tiết, cái gì cũng tốt —
Mỗi tội thiếu mất cảm xúc con người.
Biểu hiện dễ thấy nhất chính là anh ta không có ham muốn.
Thợ