Một ngày đẹp trời bắt đầu từ sáng sớm, Trình Nhạn không có thói quen ngủ nướng suốt thời đại học, nhưng sau giờ làm việc, mỗi ngày đều có thể ôm Hứa Trì ngủ, buổi sáng là thời điểm tinh thần phấn chấn, liền thích ôm Hứa Trì cọ tới cọ lui.
Hứa Trì dậy sớm hơn hắn, nửa tháng đầu chung sống còn có thể vất vả chuẩn bị bữa sáng cho hai người, về sau Trình Nhạn thích dính Hứa Trì ngủ thêm vài phút nữa, sống chết ôm lấy không cho phé cậu xuống giường, sau đó bữa sáng đều là mua dưới lầu có sẵn.
Mục đích Trình Nhạn ngủ nướng rất rõ ràng, chính là để giải tỏa dục vọng giữa hai chân, dụ dỗ Hứa Trì chạm vào mình trong lúc nửa mơ nửa tỉnh, vói hai tay vào ngực cậu xoa nắn vuốt ve, rồi sờ lên cái bụng phẳng lì trơn bóng, cảm giác rất thích.
Tốt nhất là khiêu gợi dục vọng của Hứa Trì, như thế mới có thể thuận đường vận động buổi sáng trên giường.
Lúc đầu Trình Nhạn còn mắc mưu, ỡm ờ ngoan ngoãn theo Trình Nhạn, thật lâu sau, cậu cảm thấy đối phương mỗi buổi sáng đều sung sức, nhưng cậu không có sức đứng dậy rời giường, Trình Nhạn chắc chắn là yêu tinh, mỗi ngày hút tinh khí, làm cậu càng ngày càng tiều tuỵ.
Cho nên mỗi ngày lúc Trình Nhạn chưa hoàn toàn tỉnh tao, Hứa Trì bắt đầu đá hắn, đá đến khi nào hắn tỉnh mà thôi, sau đó với tốc độ ánh sáng bật dậy, nếu bị hắn kéo trở lại giường, một tay bắt mạch máu Trình Nhạn, làm hắn mơ mơ màng màng, sẽ buông tha chính mình.
Nhưng gừng càng già càng cay, đường cao một thước, quỷ cao một thước! Đàn ông không thể ăn đủ vào buổi sáng sẽ điên cuồng ăn bù vào lúc khác, Trình Nhạn tranh thủ giờ nghỉ trưa đè Hứa Trì vào cửa phòng làm việc, lá gan cậu rất nhỏ, sợ những nhân viên bên ngoài sẽ không nghe thấy những gì không nên nghe, thút thít cầu xin hắn thương xót, Trình Nhạn như rộng lượng chuyển dời đến phòng nghỉ tiếp tục vận động.
Thỉnh thoảng khi ân ái, Trình Nhạn sẽ