Tình cờ sinh nhật của Trình Nhạn là vào thứ 7.
Hắn mời bạn bè và mọi người trong ký túc ăn một bữa cơm, buổi chiều liền lôi kéo Hứa Trì đi thuê phòng, bộ dạng gấp gáp không thể nào che giấu nổi.
Hứa Trì vẫn luôn tò mò không biết trong túi Trình Nhạn có gì, lên giường còn mang theo ba lô leo núi? Chờ đến khi tới khách sạn, đáp án được vạch trần, Hứa Trì vô cùng hối hận.
Bên trong là các loại bao cao su, thuốc bôi trơn, trứng rung và que massage, chất đầy gần 1/4 chiếc giường.
Cậu vô thức lui ra sau trốn sau lưng Trình Nhạn, tránh khỏi đống đồ sặc sỡ trên giường, thỉnh thoảng lại thò đầu ra ngoài tò mò nhìn.
“Sợ à? Anh không biết loại nào hợp với em, loại nào em thích, nên mua về hết.”
“Anh ơi, em cũng không biết.”
“Vậy em có thể chọn một vài cái.
Hoặc thử tất cả rồi chọn cái thoải mái nhất.”
Hứa Trì tính lui về sau làm chiến thuật tốt nhất, lại bị Trình Nhạn bắt được, xách đến trước giường tiến hành lựa chọn.
Cậu thẹn thùng, không dám nhìn kỹ những thứ kia, tuỳ tiện sờ soạng mấy cái đưa cho đối phương,
“Bao cao su vị bạc hà, hương dâu và cả trứng rung cảm ứng siêu sướng, em chọn siêu thật.”
“Anh đừng nói nữa!” Hứa Trì hung tợn nói.
Trình Nhạn hiểu rằng nói ít làm nhiều mới là điều thiết thực nhất, vung tay hất hết mấy thứ đó xuống giường, chỉ để lại những thứ mà Hứa Trì chọn, hắn tràn đầy tự tin đi về phía trước, đến lúc xuống tay thật, lại sợ làm đau Hứa Trì, hắn dỗ dành cậu, chờ đến khi cả người đối phương mềm nhũn, ôm người lên giường bắt đầu khuếch trương.
Với sự trợ giúp của chất bôi trơn, việc mở rộng trở nên dễ dàng.
Một lúc sau, Hứa Trì bắt đầu rầm rì, ngón tay Trình Nhạn đảo quanh bên trong hậu huyệt, cuối cùng cũng tìm được nơi thần bí nhất.
Hắn đẩy trứng rung vào bên trong, ấn huyệt mẫn cảm của Hứa Trì, bật mức nhỏ nhất, Hứa Trì ôm hắn, dựa vào vai đối phương thấp giọng hừ hừ.
Thấy cậu đã thích ứng, Trình Nhạn chuyển sang mức thứ ba, trứng rung mạnh bạo nhảy lên chạm vào điểm mẫn cảm, kích thích cậu nhỏ của Hứa Trì từ từ ngóc đầu lên.
“Nhanh quá … quá … nhanh quá … đừng đút … đút vào đi! Oa oa oa … khó chịu … phía trước cũng muốn … muốn anh sờ sờ...!“
Trình Nhạn ấn trực tiếp đến mức thứ năm, Hứa Trì bị khoái cảm kích thích khóc oà, cả người run rẩy, cắn vào vai Trình Nhạn một cái.
“Chậm … chậm một chút … oa oa … hic …”
“Anh ơi … ách … muốn ôm …”
Trình Nhạn cảm thấy rằng mình sẽ chết nếu nhịn thêm nữa, hắn kéo trứng rung ra khỏi cái lỗ nhỏ, đổi thảnh cây súng thật ra trận.
Việc mở rộng đã được thực hiện đúng chỗ, Trình Nhạn thuận lợi tiến vào bên trong, Hứa Trì