Angel Wings
Vào một ngày đông khác những ngày khác.
Từng làn gió lạnh thổi những đám mây phủ kín bầu trời, ngoan cường không chịu để ông mặt trời lộ diện.
Từng làn mưa giá buốt của mùa xuân tới sớm hơn mọi năm, những giọt nước lạnh đáp trên cây cỏ làm cho chúng như cũng lạnh lẽo hơn.
Không gian âm u và lạnh giá…
Trong trường học.
Những cô, cậu học trò đang nhanh chóng chạy vào lớp học khi tiếng chuông đã reng đủ ba tiếng.
Sân trường trống vắng đột nhiên xuất hiện chiếc ôtô đen huyền, sang trọng lao thẳng vào… nhanh đến bất ngờ…
Từ trong xe một cậu con trai đúng chất bước ra. Lướt nhìn cảnh vật rất xa lạ với bản thân mình bằng ánh mắt hờ hững vô cảm, cậu nhóc khoác ba lô đi vào lớp học mình đã tự chọn…
11T1 .Lớp học của Băng Băng.
Lớp học được mệnh danh là “gương mẫu” nhất trường hiện giờ đang hết sức ồn ào. Những học trò ngoan ngoãn trong mắt thầy cô lộ diện thành những học trò nghịch phá quá mức (tất nhiên trong lớp không có thầy cô giáo).
Băng Băng nhìn lớp của mình mà thản nhiên không hề nói gì, đây đã là cảnh tượng quen thuộc nên cô nàng cũng chẳng quản lớp làm chi.
Chiếc bông tai hình ngôi sao nhỏ Băng Băng luôn đeo mỗi khi lên lớp chợt dung nhẹ, mức dung của nó chỉ đủ làm cho Băng Băng nhận được tín hiệu.
-Lớp mình nghiêm túc đi.
Băng Băng đứng hẳn dậy nói.
Căn phòng 11T1 đang ồn ào trở lên im lặng ngay tức khắc. Mọi người trở về chỗ của mình mà không phát ra bất cứ tiếng động nào. Lớp học gương mẫu trở lại…
Không đầy nửa phút sau, cô giáo chủ nhiệm bước vào. Nhìn học trò của mình đang chăm chỉ đọc sách ôn lại bài, cô mỉm cười trìu mến nói:
-Các em! Cô xin chút giờ ôn bài của các em.
Cả lớp đang (giả vờ) nhìn vào sách ngẩng mặt lên, chú ý lắng nghe cô giáo nói
-Lớp mình lại có thêm một học sinh mới. Do bạn ấy chuyển đến hơi gấp nên chắc các em chưa biết. Cô thông báo với lớp trước, có chuyện gì thì các em giúp đỡ bạn nhé!
Đang nói tới đây, cô giáo đưa mắt nhìn đống hồ rồi vội đứng dậy.
-Cô có việc cần bàn với thầy hiệu trưởng, cô phải đi bây giờ. Khi bạn ấy tới Băng Băng xếp chỗ cho bạn ấy nhé!
Không kịp trả lời các câu hỏi của học trò, cô giáo đi ra ngoài rất nhanh.
-Cô đi xa rồi.
Băng Băng thông báo với cả lớp khi chiếc bông tai lại rung.
Lập tức lớp có tín hiệu ồn ào đáp trả câu nói của Băng Băng.
-Nghiêm túc! Có người lạ đang tới. Mình không nhận được tín hiệu từ thẻ.
Băng Băng đưa tay sờ lên bông tai dùng khuôn mặt thắc mắc để nói.
Mọi người trong lớp bắt đầu tự quản nhau.
…
-Có khi nào là học sinh mới.
Đó là câu nói duy nhất không bị mọi người chặn lại.
Lớp im lặng. Đơn giản là vì ai