Chiều.
Là buổi chiều Giáng Sinh vui vẻ nhưng đối với Băng Băng là ngày bầu trời xám xịt. Làn gió lạnh ảm đạm, dòng người qua lại chật cứng nhưng tại sao vẫn có cảm giác lạnh lẽo đến thế???
Băng Băng khác với mọi ngày, cô nàng đem khuôn mặt lạnh lùng bước vào công ty. Trước khi vào được phòng làm việc cô nàng phải đối mặt với khuôn mặt toe toét của Duy…
-Em phải cẩn thận. Tổng giám đốc đang có chuyên không vui đấy. Anh vừa bị ‘choảng’ một nhát mất máu luôn này.
Duy nhắc nhở kèm theo hành động ngón tay xoay vòng vòng quanh thái dương.
Chẳng thấy thú vị với điều đó, Băng Băng gật đầu làm phép rồi lạnh lùng quay bước…
Vào tới phòng làm việc, Băng Băng chẳng để tâm Wing đang làm gì giống mọi ngày mà hững hờ đi tới chỗ của mình. Nhưng bước chân của cô nàng đã bị ngăn lại…
-Em vẫn không chịu thừa nhận sao?
Wing đứng trước Băng Băng, nhìn cô nàng với ánh mắt phẫn nộ.
-Thừa nhận!!! Chuyện gì vậy???
-Bé Băng!!!
Wing nhìn cô nàng với ánh mắt không thể kiên nhẫn hơn được nữa.
Nhưng lòng “độ lượng” của Băng Băng dành cho Wing đã hết hạn. Bây giờ hình phạt nhất định phải ban hành…
-Em cần phải làm việc.
Băng Băng tránh người Wing, bước đi cùng với nụ cười quyết tâm…
Ngay sau đó…
Bàn tay Băng Băng chịu một lực tác động kéo cả người cô nàng lại...
Nụ cười buộc phải tắt…
Đôi mắt nhìn thấu được Băng Băng kép lại…
Nụ hôn nhẹ được Wing thực hiện…
Băng Băng đẩy mạnh Wing ra một cách rất rất bạo lực, khuôn mặt đằng đằng sát khí
-Anh vừa làm gì vậy hả?
Băng Băng hét lên.
-Băng???
Bực mình!!!? Băng Băng không nhìn Wing nữa, đi về chỗ ngồi của mình.
-Sao vậy???
Wing tiến lại gần và tỏ vẻ quan tâm
Băng Băng úp mặt xuống bàn nói lí nhí, giọng như sắp khóc.
-Nụ hôn đầu của em…(@[email protected]) Sớm quááááá!!!!!!
Giọng Băng Băng ngày một nhỏ lại tưởng chừng như cô nàng đã khóc.
Wing không nghe hết lời của Băng Băng nói. Khi mới nghe tới từ “đầu” bộ não của Wing đã ngưng tiếp nhận thông tin của vế sau. Khuôn mặt của Wing nhăn lại, anh chàng nói thật chậm để xác định lại quan điểm cho Băng Băng:
-Lần đầu là hơn 10 năm trước tại nhà thờ Sweet of life là nơi anh cầu hôn Băng.
Wing nói cùng một nụ cười khẳng định.
Đang úp mặt xuống bàn đột nhiên Băng Băng bật dậy làm chút nữa là cốp vào đầu Wing nếu Wing không tránh kịp. Cô nàng nhìn Wing với đôi mắt rưng rưng.
-Chuyện đấy không được nói ra. Em cấm anh đấy.
Băng Băng thay đổi thái độ nhanh tới 180ᵒ, nói giọng thách thức kèm theo uy hiếp. Trông đầu thoáng nghĩ tới cảnh tượng làm cô nàng đỏ mặt. Một con bé ngốc nghếch mới 7 tuổi đã nhận lời cầu hôn của một cậu nhóc hơn mình hai tuổi và ngay sau đó đã mất first kiss…
-Nhưng phải có điều kiện.
-Anh thiệt lắm sao mà còn đòi điều kiện!!
Tuy miệng nói vậy nhưng Băng Băng cũng vẫn gật đầu.
-Băng nhắm mắt lại đi…
_Love_
Suốt buổi chiều hôm đó. Từ khi Wing thừa nhận tính trẻ con ương bướng ngang ngạnh của Băng Băng lập tức bộc phát.
Lần thứ 5 trong một buổi chiều Băng Băng đang giận. Nhưng lần trước Wing dỗ không khó lắm nhưng lần này đã