Sáng hôm sau, hắn tỉnh dậy, đầu đầu đau nhức ko tả nổi, đến khi nhìn thấy thân ảnh đang nằm bên cạnh mình, người trần trụi thì hắn mới cố nhớ lại đêm qua đã xảy ra chuyện gì nhưng đầu đau quá nên ko nhớ gì cả, hắn vén chăn lên thấy 1 vệt phai hồng, hắn bắt đầu hối hận vì sao hôm qua hắn lại ko nghe lời Tom ở nhà cho rồi, đột nhiên Huyền tỉnh dậy
- Anh à, sao nah dậy sớm thế - cô dùng giọng ngọt ko thể ngọt hơn nói
- Hôm qua đã có chuyện gì xảy ra - hắn vô cảm nói
- Anh, ko nhớ gì sao, chính anh là người cưỡng hôn em và bắt em vào đây rồi làm chuyện đồi bại - Huyền nói như sự thật, nước mắt tuôn trào ( t/g : kỹ thuật diễn xuất giỏi thật )
- Tôi...tôi....- hắn ko thể nói đc gì hơn
- Liệu mà giữ mồm, coi như tôi và cô chưa xảy ta chuyện gì - hắn lạnh lùng đứng dậy cầm lấy ví tiền rút là 100 triệu đôla
- Tưng này đã đủ - hắn ném sấp tiền lên giường một cách ghê tớm nhất
Ả Huyền vẫn rưng rưng nước mắt buông 1 câu
- Em...Em..hức..hức..biết rồi...hức
Rồi hắn mặc quần áo vào rồi đi ra khỏi phòng, sau khi hắn ra khỏi phòng, ả Huyền lấy tiền đút vào túi nở một nụ cười đểu giả gian tà .
- Anh cứ đợi đi, một thời gian nữa thôi, anh sẽ là của em ha ha ha ha - ả Huyền sau khi cười xong thì mặc quần áo ra khỏi khách sạn
__________________________________________
Tại chỗ của nó, Ren và Rin
- Anh đến đây làm gì, mu cút về đi - Ren het lên trong phòng làm việc. Đúng thế, anh Rin đến công ty của nó xoog thẳng vò phòng làm việc của nó và Ren
- Em hãy cho anh một cơ hội đi có đc ko, anh xin lỗi mà - Rin khẩn thiết cầu xin
- Đc vậy ký giấy li dị đi - Ren cười chua chát nhìn Rin
- Em thật sự ko muốn gặp anh nữa sao - Rin đau khổ nhìn Ren
- Ko những ko muốn gặp anh tôi còn muốn anh chết đi cơ - Ren nói ko chút tình cảm, nhưng trong lòng thật sự hối hận 10 phần
- Thật vậy sao anh hiểu rồi vậy anh sẽ chết cho em xem - Rin rút trong người một con dao ra rồi hướng tới vị trí tại tim ( t/g : dao giả đó các bạn )
- Đời này kiếp này anh chỉ yêu có mình em nhưng thời gian quá ngắn ngủi rồi, nguyện xin kiếp sau cùng em đầu bạc rang long - Rin nói xong câu cười chua xót rồi thẳng tay đâm
- Dừng lại - nó giọng lạnh băng ra lệnh
- Sao cô ko để tôi chết cho rồi - Rin oán hận nhìn nó ( t/g : anh nói hay thật dao trên tay anh mà, muốn chết thì chết luôn đi, Ho sẽ cho người khác yêu chị Ren hứ )
- Nếu anh ko muốn làm lạnh với Ren nữa thì cứ tiếp tục - nó nhìn Rin vô cảm khiến Rin lạnh sống lưng
Rồi nó lấy trong túi áo ra 1 máy ghi âm mini rồi bật lên
" Mun à tớ yêu Rin nhiều lắm nhưng mà tớ lại ko can đảm để đi gặp anh ấy "
" Mun à tớ muốn tha lỗi cho Rin lắm nhưng tớ lại ko làm đc "
" Mun à tớ có nên xin lỗi trước ko "
" Nhưng mà lỗi sai là của RIn mà đúng ko "
" Nếu vậy thì người phải xin lỗi là Rin mà nhỉ"
" Nếu hắn ko xin lỗi " ( nó )
" Thì cậu làm mai cho tớ người khác là đc "
" nhớ lấy lời của cậu " ( nó )
" ok"
Kết thúc đoạn ghi âm, Rin mặt mừng rỡ chạy đến chỗ Ren
- Anh ngàn vạn lần xin lỗi em, tất tần tật lỗi là của anh xin em tha thứ cho anh nha - Rin nói ko chớp mắt
- Hức..hức...oa oa oa huhuhuhuh....anh tránh xa tôi ra hhuhuhu - Ren òa lên khóc rống úp mặt xuống bàn
- tất cả là lỗi của anh, sao hôm nay anh lại đến đây chứ, làm tôi mắt mặt thế này huhu huhu huhu - Ren tiếp tục khóc
- Anh xin lỗi mà...nín đi..dừng khóc anh mua kẹo cho nha em thích cái gì anh mua cho em hết á - Rin bối rối ko biết dỗ Ren kiểu gì thanh ra dỗ trẻ con
- Anh nghĩ tôi là