Sáng hôm sau
Cốc...Cốc...Cốc
- Ai đó - nó mệt mỏi nói
- Là anh, em có chuyện gì sao tối qua anh ko thấy em xuống ăn cơm - Han hỏi nó
- Ukm ko có gì đâu ạ - nó gượng trả lời
- Thật ko thể mở cửa ra cho anh - Han đề nghị
- Ưm em hơi mệt - nó nói
- Vậy mà nói ko có chuyện gì, ngoan mở cửa ra cho anh - Han nói trong giọng nói có phần lo lắng
- Nhưng...- nó
- Ko nhưng nhị gì hết mở cửa ra - Han quát yêu
- Vâng - nó trả lời rồi ra mở cửa
Sau khi Han vào phòng, anh thấy nó tiều tụy đi nhiều, xanh xao hơn nhiều, và mắt thâm quầng có chút đỏ hoe vì khóc, anh thương lắm
- Em khóc phải ko - Han ngồi xuồng giường nó vuốt nhẹ mái tóc
- Ko có - nó cố che giấu
- Lại còn cãi, anh hiểu em nhất mà nói cho anh nghe đi thì lòng em mới nhẹ đc - Han an ủi nó
- Thì mọi chuyện là như vầy...bla..bla...bla..- nó kể cho Han nghe
- Khốn kiếp - sau khi nghe xong thì Han bức xúc thay cho nó
- Thôi đc rồi ko buồn nữa hay hôm nay chúng ta đi dạo quanh bờ hồ đi, nghe nói hoa anh đào nở rất đẹp vừa hay hôm nay là ngầy ngắm hoa hay đi ngắm hoa cùng anh nha - Han nói
- Ừ - nó đáp lạnh
Rồi 1 lúc sau cả Han và nó cùng xuống, hộ mặc cùng màu giống nhau luôn, đó là màu trắng, nó mặc 1 cái váy trắng , khoác thêm 1 cái áo khoác mỏng màu đen, đi giầy thể thao trắng, tóc thả tự nhiên đeo đồng hồ màu trắng của EXO. Han thì mặc quần bò trắng rách te tua, và 1 cái áo sơ mi trắng khoác thêm cái áo khoác màu đen giống nó, vì là áo khoác đôi của Han mua cho nó lên đằng sau lưng 2 cái áo còn có chữa LOVE to màu trắng nữa. Nhìn tụi nó ý hệt 1 đôi vậy.
- Ta đi thôi - Han cầm tay nó dắt đi
- Ừ - nó đáp nhẹ
Khi đến nơi nó và Han là tâm điểm của lễ hội ngắm hoa. Ai cũng nghĩ rằng : " cặp này hợp thật, đẹp đôi quá ", nhưng Han và đó ko quan tâm, họ chỉ đi ngắm