9h sáng chủ nhật, hôm nay là một ngày đẹp trời
Hắn tỉnh dậy
- Hôm nay thật kì lạ, anh ko mơ thấy em nữa - hắn nói rồi nhìn ra ngoài cửa sổ
Reng..Reng..Reng đt của hắn kêu lên
- Alo - hắn nói lạnh lùng
- Mày đang làm j vậy, hôm nay đi chơi với tụi tao - Rin giọng oang oang bên kia
- ừ - hắn đáp
Tại quán cafe cạch biệt thự của hắn
- Mày tiều tụy đi nhiều đó - Rin lo lắng hỏi
- Ừ - hắn đáp
- Em ăn uống có đầy đủ ko - Tom hỏi
- Có anh đừng lo - hắn cười nhẹ
- Thật ko - Han hỏi
- Thật ạ - hắn trả lời
- Mama, con muốn ăn bánh kem - Giọng Mi vang lên làm cho cả bọn ngẩng đầu lên nhìn
- Ô mama nhìn kìa, bạn Bi học cùng con ở lớp mỗ giáo đó - bé Mi nói rồi chạy đến bên Bi chào hỏi
- Mama con muốn ăn kẹo - Leo thì bám nó
- Ơ Mun - Rin ngạc nhiên hỏi
- ko phải Mun đâu - Ren nói
- Lâu ko gặp Ren - nó cất tiếng
- Ừ - Ren đáp lại
- Đây là - hắn hỏi, trong lòng hạnh phúc vô cùng, ngay cả hắn cũng ko bik tại sao lị có cảm giác này
- À đây là Ngọc Băng, trước đây là bạn thân của Mun, đám tang của Mun bạn ấy có đến nhưng ko gặp mọi người, khi Mun gia đi, nhờ bạn ấy quản coog ty giùm - Ren giới thiệu một tràng
- À ra thế - hắn và Rin ko hẹn mà đồng thanh
- Chào anh Han, Anh Tom lâu rồi ko gặp - nó nói rồi cười với Han và Tom
- ừ lâu rồi - Han và Tom cười tươi nhìn nó
- Cậu ngồi cùng bọn này đi - Rin mời
- Ừ nhưng mình - nó đang tìm cách trốn thì
- Mama đây là chú làn trước tụi con gặp này - Leo nói rồi chỉ vào hắn
- Thế à - nó nhìn hắn đầy ngạc nhiên
- Chú ý nhìn giống anh Leo quá mẹ nhỉ - Mi nói rồi nhìn hắn và Leo
" Phụt " cả Ren, Han, Tom bị sặc họ âu yếm nhìn đứa cháu một cách " trìu mến" nhất
- a...ha..đúng thật..nhỉ - nó lắp bắp nói
- Vâng - Leo và Mi cười thầm trong bụng vì kế hoạch đã thành công
- Ừ nhỉ giống thật - hắn hoài nghi nói
- Giống đâu...tôi thấy...chẳng giống tí...nào cả - nó biện minh
- Thôi cô gọi đồ uống đi - hắn nói
- Ừ, cho tôi một cafe ko đường thêm ít sưa tươi nha - nó nói
- A..sao giống Mun vậy, trước đây chẳng ai uống vậy - Rin nói
- ANh...sao anh