Mấy lời mà Châu Vĩnh Khang nói khiến Tuệ Ngọc mờ mịt không hiểu gì, cô nhíu mày nhìn anh ta, thắc mắc hỏi:
- Ba mẹ anh sang nhà em thưa chuyện gì cơ? Em không hiểu lắm.
- Thì là chuyện của hai đứa mình, mẹ nói cuối tháng sau chọn được ngày tốt sẽ tổ chức lễ cưới luôn.
Trường học cũng sắp cho học sinh nghỉ hè rồi, đến lúc ấy chúng ta tha hồ mà đi hưởng tuần trăng mật.
Vậy nhé, anh còn tiết dạy buổi chiều, gặp lại em sau.
- Nè, khoan đã…
Tuệ Ngọc níu tay Châu Vĩnh Khang trong vô vọng, anh ta chạy còn nhanh hơn là gặp phải ma nữa.
Cô đứng thừ người, đầu óc trở nên bấn loạn, rốt cuộc là mẹ đã làm gì với chuyện chung thân đại sự của cô rồi?
- Sao thế? Cậu ta trộm cái gì của em à?
Xe của Doãn Tư Nghị lăn tới sát bên cạnh Tuệ Ngọc, cô quay sang định mách anh chuyện vừa rồi, nhưng nghĩ lại nói ra lúc này thì dại, với tính cách của “ông chú” nhà mình có khi lại tới gõ cửa nhà người ta hỏi cho ra lẽ cũng không chừng, nên đã cố tình nói tránh đi:
- Chỉ tới đưa cơm thôi, hôm nay mẹ của em bận nên nhờ đồng nghiệp tiện đường mang qua đây.
Tuệ Ngọc leo lên xe ngồi vào ghế phụ, sắc mặt không tốt cho lắm.
Chút thay đổi nhỏ nhặt này làm sao qua mặt được Doãn Tư Nghị, anh lái xe vào cơ quan, liếc nhìn tờ giấy cô đang nắm chặt trong tay, ôn tồn hỏi:
- Có thật là chỉ đưa cơm trưa thôi không? Chúng ta có thể mua cơm ở bên ngoài mà, mẹ đâu cần phải phiền người khác như thế.
Ngữ điệu của bác sĩ Doãn toàn là nghi ngờ, Tuệ Ngọc sợ nói một hồi sẽ khai hết cho anh nghe nên chỉ trả lời qua loa cho xong chuyện:
- Mẹ sợ đồ ăn bên ngoài không đủ dinh dưỡng thôi.
Xe dừng tại bãi đậu, Tuệ Ngọc lập tức mở cửa chạy ra ngoài giống như sợ còn ở lâu sẽ bị tra tấn.
Doãn Tư Nghị dõi mắt nhìn theo bộ dạng cuống quýt kia, nghi ngờ trong lòng càng thêm sâu đậm.
Rốt cuộc là có chuyện gì mà cô phải giấu giấu giếm giếm, chàng trai mặt búng ra sữa lúc nãy vừa nhìn là đã biết có tình ý với Tuệ Ngọc, nhưng dì Chương đang nghĩ gì mà lại để cậu ta tới đây? Để ngăn cản bước tiến giữa anh và con gái dì ấy sao?
E là không còn kịp nữa rồi!
…
Sau khi dùng xong bữa trưa chẳng cảm nhận được mùi vị gì, Tuệ Ngọc nhanh chóng đi thay đồng phục rồi cùng mọi người tập trung tới phòng họp.
Cô nghe nói hôm nay cấp trên cho bổ sung các chuyên gia cấp cao về hỗ trợ phá án nên rất háo hức muốn biết người đó là ai, vừa bước vào khán phòng đã thấy có vài cán bộ mang quân hàm đại tá ngồi bên cạnh trưởng phòng Đàm, một trong số đó còn có bác Doãn - cha ruột của Doãn Tư Nghị.
Cô hơi bất ngờ ngước lên nhìn Doãn Tư Nghị, anh cũng có biểu cảm giống y hệt như cô, không hề biết ba mình chính là chuyên gia được mời về đây, ông cũng chẳng nói trước với anh về vấn đề này.
Đợi mọi người đã ổn định xong chỗ ngồi, trưởng phòng Đàm giới thiệu sơ lược về chức vụ của các chuyên gia được mời tới, sau đó thông báo một thông tin không mấy lạc quan.
- Các địa phương nhận được mẫu nhiễm sắc thể “Y” của nghi phạm đã trả kết quả về sớm hơn dự kiến, rất tiếc là không có một nhánh dòng tộc nào trùng khớp với mẫu DNA trên cả.
- Tại sao lại như thế được? DNA của nghi phạm không trùng khớp với hệ thống dữ liệu ở địa phương thì còn chấp nhận được, nhưng tận mấy đời mà không dính líu thì chẳng phải rất lạ sao?
La Tấn Duật bức xúc lên tiếng, câu hỏi của anh cũng là thắc mắc chung của rất nhiều người.
Xét nghiệm nhiễm sắc thể Y có độ bao quát rất rộng, xét về độ tương đồng của nó thì có khi phải tìm được trên một dòng tộc có độ tương thích, nhưng hiện giờ nó lại hoàn toàn độc lập, trường hợp này chỉ có một giả thuyết duy nhất đó là: Kết quả bị sai!
Khán phòng im lặng như tờ, chỉ có tiếng lật giở tài liệu như một cách chống chế bởi lúc này hy vọng duy nhất đã không còn nữa.
Khoảng lặng được kéo dài chừng vài phút, sau đó Doãn Minh là người lên tiếng phá vỡ:
- Thật ra trường hợp này cũng không phải là hiếm, có thể là do quá trình thu thập mẫu ADN xảy ra sai sót, hoặc enzim và máu lẫn vào nhau khiến mẫu xét nghiệm bị hỏng.
Nhưng mà mọi người cũng đừng nản lòng, cách này không được thì còn cách khác, không phải vẫn còn manh mối vụ án ở nghĩa trang sao? Nếu hắn ta là một tên thích trộm đầu người, thì nói không chừng sẽ còn tiếp tục ra tay.
- Nhưng hắn và tên “Ác quỷ Đầu lâu” có