Lực lượng cảnh sát nhanh chóng kiểm tra dấu vết mà Doãn Minh và Trần Uyển Khanh để lại, rồi đưa ra kết luận hai người họ bỏ trốn bằng lối thoát ban công.
Nắm được tình hình trên, Doãn Tư Nghị bị cấp trên cho triệu tập về cơ quan ngay lập tức, anh gọi taxi cho Tuệ Ngọc về nhà, lúc chia tay không ngừng dặn dò cô phải đợi anh về.
- Em đừng chạy đi đâu lung tung, nhất định phải ở yên trong nhà đợi anh, anh sẽ về nhanh thôi.
Anh sợ cô sẽ giống mẹ mình bỏ đi biền biệt suốt bao nhiêu năm, sợ anh sẽ giống như ba ngần ấy năm đứng quay lưng cô đơn chẳng dám cho ai thấy bộ mặt đằng sau là tà hay chính.
Anh sợ, anh rất sợ, sợ đến mức không dám buông tay cô ra, sợ ánh mắt lướt qua nhau là mất nhau mãi mãi.
- Em sẽ không đi đâu cả.
Em ở nhà đợi anh về.
Tuệ Ngọc rút tay ra khỏi lòng bàn tay anh, đôi mắt cô ráo hoảnh, muốn khóc nhưng không khóc nổi.
Cô chẳng còn can đảm để nhìn anh, muốn kiên cường lắm, nhưng giờ này là không thể.
Họ cứ tạm biệt nhau như thế, lướt qua nhau như thế, miền hồn cũng rạn nứt như thế.
Tựa như những con người nhỏ bé bất lực trước sự nổi giận thiên nhiên, có triệu cánh tay cũng không chống nổi bầu trời, bão kéo tới chỉ có thể đón chứ không thể phá.
Tư Nghị hít sâu một hơi, đợi xe của Tuệ Ngọc đi khuất liền lập tức lái xe về cơ quan.
Trưởng phòng Đàm gọi anh tới phòng họp, La Tấn Duật cũng đang ở đây.
Họ nhìn nhau trong im lặng, bầu không khí nặng nề đến nghẹt thở.
Đợi mọi người đều đã yên vị chỗ ngồi, La Tấn Duật mới đứng lên thông báo kết quả điều tra của Bộ công an về cái chết của Vương Thông.
- Camera trước cửa nhà của Trần Uyển Khanh đã được hồi phục lại, người đã đến nhà Trần Uyển Khanh ăn tối vào hôm xảy ra vụ án chính là giáo sư Doãn.
Khán phòng nhất thời xôn xao, chỉ có Doãn Tư Nghị là lặng người không nhúc nhích.
Anh lạc lõng giữa mơ và thực, giữa vỡ nát và những vẹn nguyên rời rạc.
Chẳng còn một chút sức sống nào để đón nhận sự thật dù trước đó mọi diễn biến đều đã nghĩ qua.
- Thời gian trên camera ghi nhận giáo sư Doãn vào nhà lúc 20 giờ 50 phút, tức là lời khai trước đó của ông ấy hoàn toàn sai sự thật.
Sau 40 phút thì Trần Uyển Khanh cầm con dao sang nhà bên cạnh rồi không thấy trở ra.
Tận hơn 22 giờ 30 phút thì camera bị Tuệ rút nguồn điện.
Giám định viên bên Viện khoa học hình sự cho hay, họ thu được được ADN của Vương Thông trên sofa của phòng khách, tức là anh ta đã chết ở trên sofa, cơn đột quỵ khiến nước bọt trào ra thấm vào nệm ghế.
Sau đó thi thể bị dịch chuyển vào phòng ngủ rồi bị đâm 12 nhát dao.
Tình nghi dịch chuyển thi thể số một của vụ án chính là giáo sư Doãn, và người đâm 12 nhát dao kia đã có thể kết luận là Trần Uyển Khanh.
Họ còn ghi nhận được trên hung khí có lưu lại dấu vân tay của Trần Uyển Khanh dù đã được lau chùi kỹ lưỡng.
Tại hiện trường cũng thu được dấu vân tay của Tuệ Ngọc trên công tắc đèn phòng ngủ của giáo sư, và dấu chân của Trần Uyển Khanh trong phòng ngủ của Doãn Tư Nghị.
Cho thấy sau khi Trần Uyển Khanh gây án xong thì Tuệ Ngọc mới xuất hiện, và sau đó cô làm mọi cách để xoá sạch những chứng cứ mà mẹ đã để lại rồi nhận tội về mình.
Nhưng cô đã không biết rằng số thuốc ngủ trong thùng rác thực chất không phải dùng để hạ độc Vương Thông mà là dành cho Doãn Minh.
Biểu hiện suy sụp của ông ấy vào đêm hôm đó không phải vì xót thương cho em trai kết nghĩa của mình, mà là lượng thuốc ngủ kia đang ngấm trong người, ông ấy không rơi vào bất tỉnh có thể là do đã xử lý chúng trong thời gian rời khỏi hiện trường và tạo bằng chứng giả cho bản thân.
Những người có mặt trong khán phòng đồng loạt nhìn về phía Doãn Tư Nghị.
Anh vẫn yên lặng không lên tiếng, cũng không dám ngẩng mặt nhìn ai.
Một sự thật vừa mới lộ diện, còn bao nhiêu sự thật nữa sắp sửa phơi bày?
- Nhưng chỗ xưởng sửa xe đã ghi lại bằng chứng giáo sư Doãn lái xe vào trong lúc 20 giờ 30 phút, một người làm sao có thể phân thân ra hai nơi được?
Trưởng phòng Đàm vò cằm thắc mắc, thật ra anh không dám tin một giáo sư ưu tú như Doãn Minh lại làm ra loại chuyện này, cũng không nghĩ ra vì lý do gì ông phải kéo Vương Thông làm tấm bia để Trần Uyển Khanh gây án? Trong khi chỉ cần rời khỏi hiện trường thì kế hoạch của bà ta đã phá sản.
Chứng cứ cũng có thể làm giả, nhưng giả ở đâu thì bọn họ vẫn chưa phát hiện ra được.
- Là ở đó! Trưởng phòng, chắc chắn Lôi Kiện đang ở đó!
Doãn Tư Nghị bất ngờ đứng bật dậy khiến ai cũng hoang mang.
Nhưng đột nhiên anh nhắc đến Lôi Kiện - nghi phạm giết chết hai nữ sinh, khiến một số ít người nghĩ rằng anh đang muốn bẻ lái sang