Trên đường đi, Giang Dụ Thần tấp xe vào lề ghé tiệm thuốc tây mua đồ, Hạ Nhiên Y ngồi trên xe dõi theo bóng lưng anh, thầm đoán anh sẽ mua thuốc tránh thai để không xảy ra việc mang thai lần nữa. Lúc nãy còn nói những lời lẽ cao thượng, bản tính thật sự vẫn không đổi, Hạ Nhiên Y cười nhạt tự thương lấy bản thân khi nãy đã tin lời anh.
Vài phút sau Giang Dụ Thần quay lại xe, lấy trong túi giấy nhỏ màu trắng ra một hộp đựng vaseline, anh lấy tuýp kem ra khỏi hộp, mở nắp nặn một ít ra ngón áp út thoa lên môi Hạ Nhiên Y.
Hạ Nhiên Y hết lần này đến lần khác bị Giang Dụ Thần làm cho ngạc nhiên trong tin được, người đàn ông những ngày đầu chỉ xem cô là công cụ phát tiết trao đổi lại thay đổi đến mức cô không thể tin được.
Mãi chìm trong mơ hồ, đôi môi Hạ Nhiên Y bị hôn lên, một tay của Giang Dụ Thần giữ sau đầu cô nên cho dù có giật nảy mình cũng không thể dễ dàng dứt khỏi nụ hôn kia.
Rời khỏi đôi môi bóng bẩy vì vaseline của Hạ Nhiên Y, Giang Dụ Thần mỉm cười mãn nguyện, vô thức bặm môi một cái, khởi động xe lái đi.
Hạ Nhiên Y không hề có cảm giác khó chịu trước hành động vừa rồi của Giang Dụ Thần, khóe môi cô tự ý cong lên dù cô không có ý muốn cười. Ngay chính bản thân Hạ Nhiên Y không biết rằng nụ hôn không mang theo dục vọng của Giang Dụ Thần khiến cô cảm nhận được sự nhẹ nhõm, điều đó khiến tâm trạng cô tốt hơn rất nhiều.
Đến bãi giữ xe tại tầng hầm của nhà hàng, lúc cả hai xuống xe đi cùng nhau, va vào mắt Giang Dụ Thần là mái tóc đen dài đến thắt lưng của Hạ Nhiên Y, anh hứng thú nâng đuôi tóc cô lên nghịch.
Hạ Nhiên Y cảm giác được tóc mình bị cầm lên, cô xoay đầu nhìn chỉ thấy Giang Dụ Thần đang chăm chú nhìn tóc cô bước đi bên cạnh, trong lòng cô đột nhiên dâng lên nỗi bất an.
"Nhiên Y, nếu em cắt tóc, tôi sẽ cạo trọc em"
Bước chân Hạ Nhiên Y lập tức dừng lại, biểu cảm hoang mang nhìn Giang Dụ Thần, nét mặt hiện lên ý cười bất giác gật đầu, liếc thấy trông anh có vẻ rất ưng ý bộ tóc dài của cô.
Vào phòng ăn riêng dành cho gia đình, ngoài gia đình Giang Dụ Thần còn có gia đình Tô Tiểu Vy. Thấy Giang Dụ Thần và Hạ Nhiên Y, Tô Tiểu Vy liền đứng dậy đến gần chào đón.
"Sao hai người đến trễ vậy? Mau ngồi xuống đi"
Giang Dụ Thần kéo ghế ngoài rìa cho Hạ Nhiên Y, Tô Tiểu Vy bỗng nắm lưng ghế cạnh ghế Hạ Nhiên Y, ngỏ ý muốn ngồi cạnh: "Em muốn ngồi kế Nhiên Y, anh ngồi chổ em đi"
"Vậy để Nhiên Y vào giữa" Giang Dụ Thần không từ chối cũng không đồng ý trước yêu cầu của Tô Tiểu Vy.
"Như vậy làm sao được chứ, anh phải ngồi cạnh em" Tô Tiểu Vy nũng nịu lắc tay Giang Dụ Thần, bày ra vẻ mặt không vui.
"Em về chổ đi" Giang Dụ Thần kéo ghế ngồi xuống, không cho Tô Tiểu Vy ngồi riêng cùng Hạ Nhiên Y.
Tô Tiểu Vy miễn cưỡng