Nghe người đàn ông gọi tên, Hạ Nhiên Y kinh ngạc mở to mắt nhìn, nước mắt sợ hãi chuyển thành uất ức chảy ra không ngừng. Da thịt lạnh toát của cô cũng có thể dần ấm lại nhưng cơ thể vẫn còn run nhẹ vì vẫn chưa hoàn toàn khôi phục bình tĩnh.
Ngón tay nam tính lướt trên gò má Hạ Nhiên Y gạt đi dòng lệ nóng hổi đang tuôn ra, Giang Dụ Thần bật cười hỏi: "Em sợ đến vậy sao?"
Hạ Nhiên Y xoay mặt đi không đáp, chỉ cần nhìn thấy mặt Giang Dụ Thần cô lại nhớ đến cảnh tượng trong đêm qua. Nước mắt qua một lúc ngừng chảy, Hạ Nhiên Y trở về dáng vẻ vô cảm thẫn thờ, tâm mắt dừng ở một điểm vài giây mới chớp một lần.
Giang Dụ Thần cong nhẹ môi cười ẩn ý, giở chăn nằm nghiêng bên cạnh Hạ Nhiên Y rồi đắp chăn lên, anh dùng tay chống đầu nhìn thẳng vào đôi mắt vô hồn kia, cô vừa xoay đầu đi anh liền kéo giữ lại đối mặt với anh, trong giọng nói mang theo ý cười: "Nhiên Y, em vẫn chưa nói lý do em tức giận"
Vẻ thản nhiên như không của Giang Dụ Thần khiến Hạ Nhiên Y vô cùng căm ghét, cô ngồi bật dậy muốn rời khỏi nơi đây ngay lập tức. Hạ Nhiên Y vừa khoác áo che cơ thể, sau lưng đã truyền đến giọng nói trêu đùa.
"Nhiên Y, cả đêm tôi thức trắng hầu hạ em, em vẫn chưa cảm ơn tôi"
Hạ Nhiên Y hoang mang xoay đầu nhìn Giang Dụ Thần, bảo anh ân ái chán chê với Tô Tiểu Vy mới quan tâm tới cô bên ngoài có lẽ hợp tình hơn rất nhiều.
Thấy vẻ mặt Hạ Nhiên Y không một chút tin tưởng lời anh vừa nói, Giang Dụ Thần không hề gấp gáp giải thích, thư thả khiêu khích cô: "Em không tò mò đêm qua có chuyện gì sao? Nếu có đến đây hôn tôi, tôi sẽ nói cho em biết sự thật"
Đôi mày Hạ Nhiên Y khẽ cau lại, cảm xúc phẫn nộ dâng cao đến đỉnh đầu, cô lao lên giường ôm mặt Giang Dụ Thần hôn lên môi anh thật mạnh.
Giang Dụ Thần ngỡ ngàng trước hành động của Hạ Nhiên Y, không ngờ cô đối với chuyện này lại trở nên kích động như vậy. Anh mỉm cười hài lòng, ngồi dậy nghiêm túc đối chất: "Em nghĩ, tôi sẽ lên giường với Tô Tiểu Vy?"
"Nhưng..."
"Em còn chưa nhận ra sao?" Giang Dụ Thần ngắt lời, chỉ tay về áo của bạn anh trên ghế.
Hạ Nhiên Y nhìn chiếc áo, nghiêm túc ngẫm nghĩ chợt nhận ra một chuyện kinh hoàng hơn cô nghĩ: "Anh với bạn anh đổi nhau?"
"Phải!" Giang Dụ Thần thẳng thắn khẳng định, ánh mắt nhìn thấu tâm tư Hạ Nhiên Y, buông lời vu vơ đánh vào trọng tâm vấn đề: "Có phải em đã nghĩ là tôi nên rất đau lòng không?"
Cảm giác Giang Dụ Thần nói hoàn toàn đúng, Hạ Nhiên Y lại không đủ dũng khí thừa nhận, vẫn cố tỏ ra lạnh lùng phủ nhận: "Anh lên giường với ai là chuyện của anh, chuyện đó không liên quan đến tôi"
"Đáng tiếc thật nhỉ" Giang Dụ Thần