Đang yên đang lành Lạc Quân bỗng đến khoác vai Hạ Nhiên Y, cả cô lẫn Giang Dụ Thần đều ngạc nhiên nhìn anh. Phía trước bỗng vang lên tiếng chào hỏi của nhóm bạn Giang Dụ Thần với Giang Dụ Minh và Vương Tư Tuệ.
Lúc đến trước mặt Giang Dụ Minh và Vương Tư Tuệ, Lạc Quân tươi cười chào hỏi. Gió thổi qua khiến tóc Hạ Nhiên Y rối lên, cô giơ tay vuốt tóc vô tình để lọt vào mắt Vương Tư Tuệ chiếc nhẫn kim cương lấp lánh.
Vương Tư Tuệ quan sát Hạ Nhiên Y rồi nhìn sang Lạc Quân, nụ cười có chút mất tự nhiên: “Con cầu hôn Nhiên Y rồi à?”
“Không được ạ?” Lạc Quân vờ vô tội hỏi ngược lại.
“Không phải, tại không nghe hai đứa nhắc đến chuyện kết hôn trước đó...” Vương Tư Tuệ nửa mừng nửa lo vội phủ nhận ý trước.
“Dạ” Lạc Quân nở nụ cười rạng rỡ, cố tình châm chọc Giang Dụ Thần: “Con không muốn để Nhiên Y chịu thiệt với người khác, ngay từ đầu xác định yêu cô ấy thì chắc chắn con sẽ không để cô ấy vì con mà buồn”
Biết rõ ý Lạc Quân đang ám chỉ Giang Dụ Thần, Hạ Nhiên Y bất giác lén cong môi cười. Giang Dụ Thần đứng gần đó lườm nhanh Lạc Quân một cái, nhếch môi cười lạnh.
Lúc mọi người vào nhà hàng ngồi không lâu thì Tô Tiểu Vy cũng đến, vừa nhìn thấy Minh Huê, sắc mặt cô ta lập tức trở nên hoảng hốt, từng bước chân cứng nhắc bước đến bàn.
Minh Huê nhìn thẳng vào Tô Tiểu Vy, mỉm cười nói: “Lâu rồi không gặp”
“Phải, lâu rồi không gặp” Tô Tiểu Vy miễn cưỡng đáp.
Hạ Nhiên Y rất nhanh nhận ra trong nụ cười thuần khiết của Minh Huê mang theo dụng ý phía sau, liếc thấy sắc mặt Tô Tiểu Vy cũng chứng minh được những gì trước đó cô nghe được Hà San hoàn toàn là thật.
Ban đầu mới gặp Tô Tiểu Vy, Hạ Nhiên Y còn nghĩ một cô gái ngây thơ bị Giang Dụ Thần lợi dụng, trải qua một thời gian cô cũng đã biết có những người lòng dạ khác hẳn với vẻ bề ngoài.
Các chàng trai lấy đồ ăn về bàn, Giang Dụ Thần đặt đĩa đồ ăn xuống bàn cho Hạ Nhiên Y ngay trước mặt Tô Tiểu Vy, tỏ ra quan tâm cô ta: “Em đói chưa?”
“Không, lát em ăn trái cây được rồi, em phải giữ dáng mặc váy cưới nữa” Tô Tiểu Vy từ lúc chạm mặt Minh Huê và Thanh Toàn thì đầu óc trở nên trống rỗng, tim đập mạnh đến mức không đứng vững.
Giang Dụ Thần không nói gì nữa, kéo ghế ngồi xuống cạnh Hạ Nhiên Y, Tô Tiểu Vy liền ngồi xuống phía bên kia anh như canh chừng liên quan đến Minh Huê, cô ta sợ rằng tình cũ không rủ cũng đến.
Hà San hả hê liếc nhìn sắc mặt có chút trắng bệch của Tô Tiểu Vy, cô cố tình khơi chuyện cũ công kích: “Mới ngày nào chúng ta vẫn còn là sinh viên, bây giờ lần lượt kết hôn