Đợi qua vài hôm sự việc lắng xuống Giang Dụ Thần mới quyết định trở về xử lý phần còn lại, tất cả đã được an bày từ trước và theo đúng như kế hoạch của anh, hai năm anh bỏ ra xem như không hề bị lãng phí một cách vô nghĩa.
Về lại thành phố, Giang Dụ Thần chỉ đưa Hạ Nhiên Y đến trước cổng, vào gặp Giang Dụ Minh mắc công lại phải ngồi xuống giải thích, đợi xử lý xong xuôi thì sẽ rõ.
Xe dừng lại, Hạ Nhiên Y tháo dây an toàn chuẩn bị xuống xe, Giang Dụ Thần bỗng hắng giọng, ánh mắt vẫn nhìn về phía trước.
Hạ Nhiên Y liếc sơ qua biểu tình của anh cũng đoán được ý định, cô nhịn cười vờ không hiểu nói: “Em vào nhà đây, lái xe cẩn thận”
Hạ Nhiên Y vừa xoay người chạm tay vào thanh mở cửa, phía sau lưng liền truyền đến hai tiếng ho đứt quãng cố ý một cách lộ liễu, cô buồn cười quay lại nhìn anh.
“Sao vậy? Bị cảm rồi à? Nhớ ghé mua thuốc uống, đừng để trở nặng”
Biểu cảm Giang Dụ Thần tức giận dồn nén, qua vài giây không nhịn được bộc phát trách móc: “Em không thấy mình quá đáng sao, anh làm tài xế đưa em về, em nói vào nhà là vào, không thèm thể hiện chút lòng biết ơn”
“À! Nhưng em không có tiền, anh ghi sổ đi, lần sau em trả một lượt”
Không rõ Hạ Nhiên Y cố tình hay thực sự không biết, cô vừa bật chốt cửa Giang Dụ Thần liền kích động gằn giọng đe dọa: “Con ** nó, em thử bước xuống xe coi anh có chơi em luôn tại đây không”
Hạ Nhiên Y chịu thua trong bất lực, chồm người qua hôn lên môi Giang Dụ Thần, giữ yên vài giây mới rời ra.
Giang Dụ Thần đạt được ý muốn liền cười mãn nguyện, đợi nhịp tim bình thường lại mới lên tiếng căn dặn: “Đợi anh giải quyết chuyện kia xong sẽ sang tìm em, nếu cha anh hay mẹ em có hỏi thì tìm cứ nói không biết, còn trường học anh đã nhờ người làm hồ sơ, giấy báo có lẽ gửi về trong nay mai”
Hạ Nhiên Y gật đầu ghi nhớ: “Em biết rồi”
Giang Dụ Thần lấy hành lý xuống cho Hạ Nhiên Y, luyến tiếc nhìn cô vào nhà, trong lòng bắt đầu gào thét từ tối nay đến những ngày sắp tới phải ngủ một mình.
Trong nhà, Giang Dụ Minh và Vương Tư Tuệ đang ngồi ở phòng khách, Hạ Nhiên Y vào tới nhìn thấy cả hai người lại nhớ đến mối quan hệ giữa cô và Giang Dụ Thần liền cảm thấy chột dạ.
“Con về rồi”
“Ai đưa con về vậy?” Vương Tư Tuệ cất tiếng hỏi.
“Là anh, nhưng anh có việc gấp ở công ty nên đi rồi” Hạ Nhiên Y căng thẳng đáp, vẫn không quên viện cớ thay cho Giang Dụ Thần.
Giang Dụ Minh mấy ngày nay vì chuyện liên quan đến Tô Tiểu Vy mà không thoải mái trong người, Giang Dụ Thần lại không cho ông một câu trả lời chính xác về chuyện này, Hạ Nhiên Y gần đây ở