Tần Tình hít một hơi thật sâu: "Anh nói đi, rốt cuộc anh tới làm gì?"
Đôi mắt Văn Dục Phong nhẹ rũ xuống.
Sau đó hắn gằn từng chữ một:
"Biểu thị công khai chủ quyền lãnh thổ.
"
Tần Tình: "! ! ! ! ! ! ! ! !.
.
"
Cô nên biết đến.
Ngẫm lại lần trước, lần đó có thể nói là buổi hẹn hò thảm thiết, Tần Tình thở một hơi thật dài:
"Là ai đã chọc vào thần kinh mẫn cảm vô cùng yếu ớt của anh vậy?"
Văn Dục Phong không nói lời nào nhìn chằm chằm Tần Tình ba giây, sau đó ánh mắt hắn khẽ lay động.
"Thời điểm anh đến trường em nhờ một người chỉ đường đến đây, hắn nói em là nghiên cứu sinh, là đối tượng mà đa số nam sinh hâm mộ, nữ thần độc thân, rất nhiều người theo đuổi mà không được.
"
"! !.
"
"Anh cảm thấy đang là tốt nghiệp, cần thiết cho bọn họ một sự giải thoát hoàn toàn.
Không uổng công bọn họ yêu thầm em nhiều năm.
".
Truyện Hệ Thống
Tần Tình nghe được câu cuối cùng, như thế nào ngữ khí có chút nghiến răng nghiến lợi vậy.
Cô nhịn không được cong khóe miệng cười: "Văn Dục Phong, anh mang một biển dấm tới rồi.
"
"Anh còn có thể mang một biển dấm Thái Bình Dương, muốn xem không?"
"! ! ! "
Vì thế, rốt cuộc Tần Tình vẫn phải mang theo Văn Dục Phong cùng nhau về trường học.
Lúc đó, đủ loại thông tin đã oanh tạc trên diễn đàn, rất nhiều người không biết hay quen biết đều chạy tới để chứng thực sự tình.
Một cái Tần Tình cũng không phản hồi, trực tiếp đem điện thoại chỉnh im lặng, nhét vào trong túi.
Sau đó cô cùng Văn Dục Phong đi dạo trong trường ngắm phong cảnh.
Vốn dĩ mức độ nổi tiếng của Tần Tình trong trường không thấp, hơn nữa bọn họ lại là một đôi có giá trị nhan sắc đỉnh cao, tỉ lệ người quay đầu lại nhìn là trăm phần trăm.
Trên đường đi cũng có vài lần gặp phải người quen, ngoại trừ nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của từng người, còn lại không có phát sinh thêm chuyện gì