Sau tiết thể dục buổi chiều giữa giờ, tiết thứ ba là tiết vật lý.
Giáo viên vật lý là một thầy giáo da trắng sạch sẽ, mang một chiếc mắt kính, thoạt nhìn bộ dáng như là 30 tuổi.
Thầy vừa mới bước lên bục giảng, liền nhìn thấy Tần Tình ngồi ở bàn đầu dãy thứ hai.
" Y?"
Thầy giáo vật lý nâng mắt kính, nhìn chăm chú về phía Tần Tình: " Lớp các em mới có học sinh mới chuyển tới?"
Thầy giáo vật lý này nổi tiếng là tính tình rất tốt, các học sinh cũng không có khoảng cách gì với thầy, vừa nghe thấy thầy hỏi chuyện, mồm năm miệng mười sôi nổi trả lời.
" Được rồi được rồi, một nhóm các em mà có cơ hội liền bắt đầu nói nhao nhao...."
Thầy giáo vật lý cười trách cứ vài câu, sau đó nhìn về phía Tần Tình.
" Em tên là gì?"
Tần Tình đứng dậy: " Dạ em chào thầy, em là Tần Tình, vừa mới chuyển vào."
"....!bày đặt khiêm tốn."
Phương Hiểu Tình ngồi dưới nhẹ nhàng lẩm bẩm, liếc mắt nhìn qua một bên khác.
Chỉ là âm thanh của cô ta rất nhỏ, thầy giáo vật lý cũng không có nghe thấy.
Sau khi Tần Tình giới thiệu bản thân xong, thầy giáo vật lý mới nhớ ra, liền xoa xoa cằm ——
" Em chính là " tiểu tài nữ" sơ trung kia đúng không?"
"......."
Tần Tình có chút thẹn thùng cụp mắt xuống.
Có lẽ thầy giáo vật lý cũng biết câu hỏi lúc này của mình cũng sẽ không được đáp lại, cũng không có cố hỏi thêm, tâm tình rất tốt đổi đề tài.
" Thầy nghe nói ba môn toán lý hóa đạt điểm tuyệt đối, rất có ý tứ —— thầy là Thẩm Lương dạy vật lý cho lớp 6, nếu sau này có gì không hiểu, hoan nghênh em tới văn phòng hỏi thầy bất cứ lúc nào."
" Cảm ơn thầy"
Tần Tình nhẹ nhàng thở ra, mặt mày dịu dàng, ngồi xuống.
Thẩm Lương vừa lòng xoay người về phía trước, lơ đãng liếc mắt liền thoáng nhìn thấy hai bàn trống ở phía cuối.
Lông mày Thẩm Lương nhíu lại, do dự một chút rồi mở miệng cười.
" Vương Phong Siêu, em mau khóa cửa sau lại."
Một tiểu mập mạp ngồi ở bàn thứ hai đếm ngược lên bị điểm danh, vừa nghe xong lời này mặt mày liền ủ ê ——
" Thầy Thẩm, em làm sao dám ạ?"
Thẩm Lương cũng không tức giận, tính tình rất tốt mà cười cười.
" Thầy bảo em khóa thì khóa, nhiều người làm chứng cho em —— bọn họ có hỏi tới, em cứ nói thầy bắt em làm vậy."
".......!Ai."
Vương Phong Siêu lên tiếng, vẻ mặt như đưa đám, đứng dậy đi đóng cửa sai lại, sau đó liền khóa lại.
Thẩm Lương cũng đem cửa trước khóa luôn.
Khóa xong hắn mới xoay người lên bục giảng, đối với các bạn trong lớp cười nói: " Mùa hè nóng thế này, các em mở điều hòa mà không đóng cửa, không biết tiết kiệm điện cho trường học."
Các bạn phía dưới nghe Thẩm Lương nói như thế, nhìn nhau vài lần, cũng không phát biểu.
Thẩm Lương cũng không thèm để ý, cầm lấy giáo trình bắt đầu giảng dạy.
.........................!
Hơn nửa giờ sau, bảy tám nam sinh lác đác đang đi lên cầu thang khu dạy học.
Đi lên lầu 4, vừa rẽ là tới cửa của lớp 6.
Có hai nam sinh lớp khác không kìm nén được tính tình, nhấc chân chạy tới trước cửa lớp 6 xem " cô gái nhỏ" mới tới.
Chẳng qua, bọn họ chưa đi được hai bước đã nghe âm thanh phía sau gọi lại.
——
" Còn không về học."
Hai người kia không cam lòng mà xoay người trở về.
" Dục ca, đi xem một cái cũng không có chậm trễ."
".........."
Nam sinh cao lớn chân dài duỗi tay kéo lỏng cà vạt, lười biếng cười liếc mắt.
Hai con ngươi đen láy lạnh lẽo cười như không cười nhìn hai người.
Trong lúc này không hề có bất kì âm thanh nào phát ra.
"......"
Hai nam sinh kia rụt cổ lại, ngoan ngoãn xoay người cùng với những người khác trở về lớp.
Bên ngoài phòng học chỉ còn lại ba người.
Lý Hưởng đã sớm gấp đến mức không chờ nổi mà lẻn đến cửa sau, hai tay muốn kéo cửa liền phát hiện không mở được, vẻ mặt vui mừng lập tức trầm xuống.
" Thằng nào dám khóa cửa sau?"
Lý Hưởng cố tình nói lớn, không tính là nhỏ, âm thanh lọt qua khe hở, cả lớp nghe được tám chín phần.
Tiểu mập mạp ngồi phía sau sợ tới mức run cầm cập.
Tần Tình ngồi ở bàn đầu mơ hồ nghe thấy, trong lòng bỗng nhiên xuất hiện một chút bất an.
Chẳng qua, không đợi cô suy nghĩ cẩn thận cảm xúc bất an này tại sao xuất hiện thì Thẩm Lương đứng trên bục giảng đã cười tủm tỉm, một lần nữa bắt đầu giảng tiếp.
Suy nghĩ của Tần Tình cũng bị học tập kéo về.
Bên ngoài phòng học.
" Dục ca, phá cửa sao?"
Sắc mặt Lý Hưởng rất khó coi, đi tới.
Văn Dục Phong khẽ cười, tưng tưng bóng rổ trên tay, biểu tình nhàn nhạt.
" Lần trước tôi nói