Chương 54: Thật ra, dù là bên ngoài hay bên trong, hai người họ đều rất giống nhau.
Chuyển ngữ: Tiểu Vũ
Sau khi Trình Tang Tang dùng mỹ nhân kế, Hàn Nghị đành phải đầu hai giờ. Thế nhưng sau khi sức lực bị vắt kiệt thì vẫn kiên quyết không cho phép Trình Tang Tang lên thuyền. Trình Tang Tang đề nghị Hàn Nghị nói ra lý do phản đối, Hàn Nghị trả về cho cô 3 lý do. Lý do đầu tiên, hiện tại là thời điểm có nhiều bão trong năm, đi biển rất dễ gặp phải gió lốc; thứ hai, điều kiện trên biển thực sự rất tệ; thứ ba, đây là nhiệm vụ nguy hiểm, có khả năng phát sinh xung đột vũ trang với nước khác.
Sau đó...
"Rầm" một tiếng, cửa phòng của Trình Tang Tang anh dũng khép lại, vứt bỏ Hàn Nghị đơn độc ở bên ngoài.
Anh gõ cửa.
Trình Tang Tang không để ý tới anh.
Lại gõ cửa.
Trình Tang Tang vẫn không để ý tới anh.
Lúc này Hàn Nghị mới nhớ tới chiếc thẻ dự phòng bị anh bỏ quên ở trong phòng Trình Tang Tang, đồng thời phát hiện ra một chuyện, muốn phân cao thấp với Trình Tang Tang là chuyện không thể nào, anh nhất định sẽ là người thua. Cứng rắn thì không nỡ, mà mềm mỏng thì cũng chẳng xong.
Có chơi kiểu gì vẫn không có chút phần thắng nào cả.
Hàn Nghị sờ sờ mũi, đi tới cuối hành lang hút thuốc lá.
Tâm tình hiện tại của anh đã từ "Làm thế nào để tiễn Trình Tang Tang về thành phố S" biến thành "Mẹ nó, làm sao để quản Trình Tang Tang được bây giờ".
Một lát sau, trên hành lang có phòng mở cửa, một bóng người xuất hiện, gần như ngay lập tức, ánh mắt của người đó và Hàn Nghị gặp nhau. Dáng vẻ người đó rất lãnh đạm, chẳng có ý định gì là sẽ chào hỏi Hàn Nghị, đóng cửa xong liền đi tới trước thang máy.
Hàn Nghị đưa mắt nhìn theo.
Căn phòng của Trình Tang Tang ở ngay bên cạnh phòng của Trình Tang Tang.
Sáng sớm hôm sau, người của cục cảnh sát biển tới khách sạn.
Buổi tối cùng ngày sẽ tổ chức tiệc đón người mới, lúc ấy đôi bên sẽ có màn giới thiệu.
Người đầu tiên là Hàn Nghị, anh giới thiệu rất đơn ràng và rõ ràng.
"Hàn Nghị, là thuyền trưởng của nhiệm vụ lần này."
Nói xong, ánh mắt anh hướng về phía Trình Tang Tang đang ngồi bên dưới. Sau tối hôm qua, Trình Tang Tang bắt đầu giận dỗi anh, hoàn toàn không thèm để ý tới anh, sáng nay lúc gặp nhau tại nhà ăn, cô xem anh như người xa lạ vậy. Có thủy thủ hỏi cô: "Không phải cô quen thuyền trưởng à? Sao lại không chào hỏi anh ấy?"
Cô nhếch môi nói câu: "Không quen." Suýt nữa thì khiến Hàn Nghị tức nổ phổi.
Nói thật, Hàn Nghị đã tức từ lâu rồi, trên biển nguy hiểm đến cỡ nào, người táng thân dưới bụng hải dương nhiều không kể xiết.
Ai cũng có khả năng sẽ bỏ mạng, duy chỉ có Trình Tang Tang là không thể.
Hàn Nghị gọi điện cho Tiết Chính Bình. Nhưng trùng hợp là gọi hai ba lần đều không được. Anh chợt nhớ tới thái độ của cậu ta khi anh hỏi về nữ trợ lý trưa hôm qua, lại nghĩ tới Trình Tang Tang đột nhiên phải đi công tác mấy ngày trước thì hiểu ra mọi chuyện.
Cảm động thì cảm động, thế nhưng vẫn rất tức giận.
Hàn Nghị rất muốn mắng Trình Tang Tang, nhưng lại không nỡ mắng. Nếu như bây giờ chỉ có hai người thì nhất định sẽ có một màn cãi lộn ầm ĩ, và rồi cuối cùng sẽ kết thúc bằng một màn "kịch chiến" như tối hôm qua. Chỉ tiếc rằng hiện tại có quá nhiều người, Hàn Nghị đành phải liếc mắt lườm Trình Tang Tang.
Ý tứ là: Trình Tang Tang, con mẹ nó, em cút nhanh cho anh.
Không ít người chú ý tới ánh mắt nhìn Trình Tang Tang của Hàn Nghị, phần lớn đều cảm nhận được ý tứ đuổi người của thuyền trưởng. Trong đám thủy thủ, 10 người thì có đến 9 người là thẳng nam, tâm tư tinh tế tỉ mỉ gì đó chẳng có lấy tẹo nào, chẳng ai phát hiện ra ánh mắt vừa yêu vừa hận của Hàn Nghị cả.
Nhất là Tưởng Lập Quân, vừa nhìn thấy ánh mắt này của Hàn Nghị thì anh ta nhanh chóng tưởng tượng ra câu chuyện thuyền trưởng dựa vào lí lẽ hùng hồn để biện luận, thế nhưng cuối cùng vẫn đại bại trước thế lực to lớn đằng sau nữ trợ lý. Mặc dù vậy, thuyền trưởng vẫn quyết không cúi đầu, là người đàn ông duy nhất dám nhìn nữ trợ lý mới tới bằng ánh mắt hình viên đạn.
Tưởng Lập Quân lại cảm động đến phát khóc, hiện tại người có khí tiết như thuyền trưởng ít lắm lắm.
Anh ta nhanh chóng gia nhập trận doanh, dùng ánh mắt thay đao quét một vòng quanh người Trình Tang Tang. Lúc lên sân khấu giới thiệu cũng không quên chuyện này, còn chỉ cây dâu mắng cây hòe nói đểu Trình Tang Tang. Lúc đi xuống, thuyền trưởng nhìn anh ta bằng ánh mắt có vẻ kỳ lạ.
Tưởng Lập Quân hỏi: "Thuyền trưởng, tôi nói thế nào?"
Hàn Nghị lạnh giọng nói: "Không được nói cô ấy không tốt."
Tưởng Lập Quân lại cảm động, thuyền trưởng thật sự là một người quên mình vì người khác, tình nguyện chống chịu một mình chứ nhất quyết không muốn anh ta gia nhập. Trượng nghĩa! Tưởng Lập Quân tỏ vẻ: "Được! Tôi nghe anh!"
Tin rằng một ngày nào đó, anh nhất định có thể đuổi được cô trợ lý kia đi!
Trình Tang Tang giả vờ không nhìn thấy ánh mắt hình viên đạn của Hàn Nghị, đối với mấy lời nói đểu của Tưởng Lập Quân, cô cũng chẳng ngại, chỉ mỉm cười vỗ tay cho từng màn giới thiệu. Lúc Hoắc Minh giới thiệu xong đi xuống thì liếc mắt nhìn Trình Tang Tang.
Thân là trợ lý của bác sĩ Hoắc, Trình Tang Tang liền mỉm cười chào hỏi.
Hoắc Minh lãnh đạm gật đầu.
Anh ta không quá hòa đồng, giới thiệu xong liền rời đi, ngoại trừ Trình Tang Tang ngồi bên cạnh thì không ai phát hiện bác