Editor: MinnnnThiện Lương bối rối trước câu nói bất ngờ của Cố Gia Duệ.Cố Gia Duệ có ý gì?Giả vờ làm một đôi người yêu ư?Hai mắt Cố Gia Duệ sáng ngời, nắm lấy tay Thiện Lương không chịu buông: "Được không? Được không?"Dường như Thiện Lương hơi bồn chồn, cậu đấu tranh trong lòng, cuối cùng nói: "Cố Gia Duệ, tôi là nam.""Ngày nào tôi chẳng ngủ với cậu, sao không biết cậu là nam được." Cố Gia Duệ hừ nhẹ một tiếng: "Bị cho là đồng tính cũng chẳng sao cả, chỉ cần không bị người ta quấy rầy giống như bây giờ là tốt rồi."Thiện Lương vẫn cứ lắc đầu: “Không được, chuyện này đối với cậu......""Cậu cứ nói có đồng ý hay không đi." Dường như Cố Gia Duệ rất vừa lòng với cái chủ ý này, vô cùng bướng bỉnh: "Cậu giả vờ làm vợ tôi một thời gian cũng đâu có khó gì.
Cậu ăn bánh quy nhỏ của tôi rồi, có việc nhỏ này thôi mà cũng không chịu giúp tôi là sao?”Thiện Lương chỉ nghe được tiếng trái tim đập thình thịch trong lồng ngực.Thành thật mà nói, có thể dùng thân phận người yêu của Cố Gia Duệ xuất hiện trước mặt người khác khiến cậu vô cùng hạnh phúc.Nhưng suy cho cùng đó cũng là giả, cậu không thể tự lừa dối bản thân mình được.Rốt cuộc cũng chỉ là giúp anh diễn một tuồng kịch lừa người khác mà thôi.Thiện Lương hít sâu một hơi: “Cố Gia Duệ, cậu thấy tôi thích hợp sao?""Phù hợp mà." Cố Gia Duệ coi đó là điều hiển nhiên: "Mỗi ngày tôi với cậu đều ở chung với nhau, thỉnh thoảng cũng hay hôn cậu một cái, người khác đã sớm cho rằng chúng ta là một đôi rồi, cậu còn không biết sao?"Yết hầu của Thiện Lương hơi nhúc nhích: "…… Có sao?""Tại sao không?" Cố Gia Duệ chậc một một tiếng: "Một người bạn khác của tôi đã nói rằng trong cuộc thi chạy năm nghìn mét của đại hội thể thao, lúc tôi mệt quá nên chạy tới ôm cậu một cái, mấy cô gái trong khu vực khán đài đều như nổ tung ấy.
Tiếng hét khi ấy ầm ĩ như sấm đánh, cậu ta còn than rằng cái tiếng hét đó vẫn còn ong ong trong đầu cậu ta vào ban đêm cơ."Thiện Lương nghe vậy, cậy nhắm mắt lại, dường như đang suy nghĩ.Một lúc lâu sau cậu mới mở hai mắt ra: "......!Vậy được rồi, cứ......!Cứ làm như thế đi."Cố Gia Duệ thầm cười trộm, như thể anh đã sớm đoán được Thiện Lương sẽ đồng ý.Anh cầm chiếc