Editor: MinnnnThiện Lương đi ra bên ngoài biệt thự với Cố Gia Duệ, hai người đứng trong gió lạnh chờ xe.
Cố Gia Duệ nhìn Thiện Lương một cái, sau đó anh vươn tay kéo khoá áo khoác của Thiện Lương lên thật cao, chiếc áo khoác che kín mít cả người Thiện Lương: "Cậu chẳng biết kéo khoá cẩn thận gì cả, gió lạnh tạt vào người làm bị cảm thì sao bây giờ?"Thiện Lương cúi đầu nhìn khoá kéo, cậu duỗi tay chạm vào Cố Gia Duệ: "Tại sao hôm nay lại về sớm như vậy? Tôi thấy bọn họ còn chưa muốn đi đâu.
"Cố Gia Duệ nhún vai: "Tôi có hẹn với nhà tạo mẫu để thử quần áo.
""Nhà tạo mẫu? Thử quần áo?" Thiện Lương càng nghi hoặc hơn: "Cậu đang muốn làm gì vậy?""Tôi chưa nói với cậu à?" Cố Gia Duệ duỗi tay chà xát khuôn mặt bị gió thổi đỏ bừng kia của Thiện Lương: "Trước bữa tiệc tối tết Nguyên Đán năm nay, mỗi lớp phải chuẩn bị một tiết mục.
Cô Quan đã trực tiếp đến tìm tôi, bảo tôi đi lên hát một bài coi như giải quyết chuyện tiết mục cho lớp.
"Thiện Lương nhướng mày, Cố Gia Duệ quả thật chưa từng nói cho cậu biết chuyện này.
Nhưng sự thật là Cố Gia Duệ hát rất hay.
Vốn dĩ giọng của Cố Gia Duệ khá từ tính, dễ nghe, hơn nữa anh còn thừa hưởng thiên phú âm nhạc từ bố mình, lúc hát lên tựa như đang toả ra hormone mị lực bốn phía.
"Cho nên tôi phải chuẩn bị trang phục trước khi lên sân khấu, hôm nay nhà tạo mẫu đã chuẩn bị cho tôi vài bộ quần áo nên giờ phải trở về mặc thử.
" Cố Gia Duệ nhìn về phía xa, không chút để ý mà nói.
Thiện Lương lên tiếng, cậu cúi đầu nhìn chân mình: "Thế trước đó tại sao tôi không thấy cậu luyện tập?""Chuyện đó thì cần gì luyện tập.
" Cố Gia Duệ hừ cười nói: "Hát một bài mà thôi, cũng chẳng cần luyện tập gì nhiều, cùng lắm diễn tập một lượt là xong việc rồi.
"Thiện Lương ồ một tiếng: "Tiết mục của cậu là đơn ca à?""Không phải.
" Cố Gia Duệ đá cục đá trên mặt đất, quay đầu nhìn Thiện Lương: "Ngoại trừ tôi thì còn có một nữ sinh khác cũng đi lên hát với tôi nữa.
"Thiện Lương nhướng mày, trong mắt có một loại cảm xúc phức tạp loé qua.
Cố Gia Duệ nhạy bén bắt giữ được điểm này, anh nở nụ cười ranh mãnh mà ôm lấy bả vai Thiện Lương: “Bảo bối ghen tị à?”"Cậu gọi ai là bảo bối hả.
" Thiện Lương trừng mắt nhìn anh một cái, quật cường nói: "Không ghen, không ăn giấm.
"Cố Gia Duệ cười hì hì hai tiếng, anh nhéo nhẹ lỗ tai Thiện Lương: "Thật ra nếu cậu biết tôi hát bài gì với nữ sinh đó thì nhất định cậu sẽ không ghen.
"Thiện Lương nhịn không được hỏi: "Hát bài gì?"Cố Gia Duệ nâng mí mắt nhìn bầu trời phía xa xa, ánh mắt chứa đựng