Editor: MinnnnNam sinh làm hậu cần cho bữa tiệc tối này ngẩn người, cậu ta nhìn Thiện Lương: “Hình như cậu không phải người của tổ hậu cần đúng không nhỉ? Tôi chưa từng thấy cậu.
”“Là như này, số lượng người không đủ dùng, giáo viên muốn tìm mấy người tới hỗ trợ, vừa nãy tôi đã được thầy gọi ra giúp.
” Thiện Lương mặt không đổi sắc, trái tim không đập loạn mà nói.
Nam sinh kia bán tín bán nghi: “Nhưng mà……”“Đừng lo, người trên sân khấu cũng sắp hát xong rồi.
” Thiện Lương có chút nóng nảy, cậu đoạt lấy bó hoa trong tay nam sinh đó: “Mau đi tìm thầy giáo đi, nếu muộn thì chỉ sợ sẽ làm chậm trễ chuyện này.
”Người nam sinh đó ngẫm nghĩ một hồi, cuối cùng gật đầu: “Vậy cậu nhớ phải đưa hoa lên đấy.
”“Nhớ rồi.
” Thiện Lương bình tĩnh gật đầu.
Nam sinh kia nhanh chóng chạy xuống cánh gà.
Thiện Lương đứng một mình bên cánh gà, trái tim đập thình thịch thình thịch.
Sau khi ca khúc kết thúc, ánh đèn dần sáng lên.
Đã đến lúc nên đưa hoa chụp ảnh!Thiện Lương siết chặt tay lại, sau đó cậu hít sâu một hơi thật sâu, cất bước đi lên sân khấu.
Ngay lúc cậu xuất hiện trên sân khấu, dưới khán đài nháy mắt vang lên tiếng xôn xao.
Danh tiếng của Cố Gia Duệ ở trường rất lớn, mà cách đây không lâu, Cố Gia Duệ lại tuyên bố với mọi người rằng Thiện Lương chính là vợ của mình, chuyện này đã tạo nên một đợt sóng gió trong trường học.
Khán giả một đám kinh ngạc mà nhìn hình ảnh trên sân khấu.
Đây là cảnh Cố Gia Duệ tay trong tay với nữ sinh khác, cho nên người vợ chính quy là Thiện Lương không nhịn được nữa, cho nên người ta đi lên lên để thị uy hay sao?Thật mẹ nó kích thích mà!Này thì còn xem tiểu phẩm, nghe ca hát gì nữa?Còn có hình ảnh nào bùng nổ hơn cảnh trước mắt sao?Thiện Lương không quan tâm tới sóng to gió lớn dưới đài, cậu chỉ mang vẻ mặt bình tĩnh mà ôm bó hoa, đi đến trước mặt nữ sinh kia rồi nhẹ nhàng cười một tiếng, đưa bó hoa cho cô ta.
Nữ sinh kia dùng tay cầm microphone nhận bó hoa đó.
Nụ cười trên khuôn mặt Thiện Lương chưa biến, nhưng tay cậu lại giữ chặt bó hoa, không cho nữ sinh đó lấy đi.
Ý tứ của cậu vô cùng rõ ràng, cô không buông cái tay đang nắm người đàn ông của ông đây thì ông sẽ không đưa bó hoa cho cô.
Ánh mắt nữ sinh kia tựa như trách móc mà nhìn chằm chằm Thiện Lương, cô ta trầm mặc vài giây, cuối cùng cắn răng buông lỏng bàn tay đang nắm chặt tay Cố Gia Duệ ra, sau đó nhận bó hoa trong tay Thiện Lương.
Thiện Lương gật đầu, cậu xoay người lại, đưa một bó hoa khác cho Cố Gia Duệ, sau đó cứ như vậy đứng giữa hai người.
Thợ chụp ảnh dưới đài kinh ngạc chớp mắt, người đó chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, không rõ tại sao một học sinh làm nhiệm vụ hậu cần lại đột ngột đứng cùng hai người vừa biểu diễn này.
Nhưng người đó rất nhanh đã khôi phục trạng thái, người nọ nghĩ, có lẽ là giáo viên ở tổ hậu cần yêu cầu.
Lại nói, biểu cảm của nam sinh đang đứng giữa ấy trông rất tự nhiên, vẻ ngoài thanh tú, nhất định bức ảnh chụp ra sẽ rất đẹp.
Thợ chụp ảnh nhanh chóng chỉnh xong góc độ của máy ảnh, sau đó ấn nút chụp.
Tiếng răng rắc răng rắc vang lên, ba người cùng đứng thẳng trên sân khấu, hình ảnh đó được lưu