Chuyển ngữ: Đờ
"Làm sao thế?"
Tiêu Thận thấy "em hoa" nhíu mày thì buột miệng hỏi.
Ngón tay Cận Ánh gõ gõ lên tờ giấy công thức, ghi chú lại rồi nâng mắt lên nhìn hắn, vẻ mặt do dự, định nói lại thôi.
"Tất cả đều vượt giới hạn cho phép, nhưng mà các bạn tôi..."
Tiêu Thận nheo mắt nhìn lại số liệu thì không sai.
Hắn nhăn mày ký tên lên bản báo cáo.
"Bọn họ là bọn họ, chúng ta là chúng ta."
Cậu chàng tinh anh cụp mắt xuống, gật gật đầu rồi cũng ký tên lên.
Cậu với Tiêu Thận dọn dẹp xong phòng thí nghiệm thì đã là năm giờ chiều.
Từ chín giờ sáng đến giờ đột nhiên yên tĩnh lại thật ra lại khiến người ta hơi váng đầu hoa mắt.
"Hôm nay nhà tôi gói sủi cảo thịt heo."
Lúc đi ra cổng trường, đóa hoa cao quý đột nhiên mở miệng.
Trong nhất thời Tiêu Thận đang không hiểu "em hoa" đang định nói gì, mời hắn ăn sủi cảo cùng à?
Hắn quay đầu lại thấy cậu chàng tinh anh nhíu mày lại, trong mắt là nỗi lo lắng và phiền muộn, Tiêu Thận mới chợt bừng tỉnh mà bật cười như nắc nẻ.
Họ vừa mới kiểm tra chất lượng của năm mẫu thịt heo trên thị trường, hàm lượng chất tăng trọng siêu nhiều.
Hắn thì không để ý nhưng đóa hoa này nghiêm túc quá.
Cận Ánh đứng yên nhìn đàn anh ôm bụng cười ngặt nghẽo mà cũng thấy thoải mái hơn chút.
Khuôn mặt nhỏ nhắn hơi ngại ngùng, nói chuyện lắp bắp.
"Tôi, tôi chỉ lo sức khỏe thôi..."
Tiêu Thận "Ừ" đại một tiếng nhưng tiếng cười ngậm trong đó khiến vành tai cậu chàng tinh anh đỏ ửng.
Đàn anh khoác vai mình một cách tự nhiên khiến Cận Ánh đờ cả người, hơi không thoải mái nhưng nhưng cũng không giãy ra.
"Hôm nay Valentine, phiền em thế này có sao không?"
Cận Ánh ngẩn người, vội vàng phủ nhận: "Tôi không có ý trung nhân."
Cậu nghiêm túc, chun mũi lại, tỏ vẻ khó chịu khi bị hỏi.
Đàn anh Tiêu thấy cậu nghiêm túc phủ nhận, còn nhấn mạnh "ý trung nhân" thì cảm thán không biết tiểu thần tiên cổ kính nào đây.
"Ý trung nhân"? Người trẻ bây giờ bốc đồng, còn ai mà dùng từ "ý trung nhân" để chỉ người yêu của mình.
Tiêu Thận nghiền ngẫm, xoa xoa cằm, vẻ mặt lộ vẻ trêu chọc.
"Thế, lễ tình nhân vui vẻ nhé?"
Cậu chàng tinh anh yên lặng, nhẹ nhàng đẩy gọng kính vàng mảnh: "Đó là ngày lễ của phương Tây."
Tiêu Thận thấy nhóc con này sao mà khô khan ghê, không nhịn được mà xoa đầu cậu.
Tóc Cận Ánh mềm mại dán lên gáy, hắn phải kiềm chế mãi mới để mình không "vô lễ" với nụ hoa này.
Một chiếc xe Audi trắng dừng ở trước cổng trường, chính là chiếc xe