Tại buổi yến tiệc Ma Giới.
Một nữ nhân mang nhan sắc vượt xa thế tục tao nhã bước vào.
Bộ y phục Ma Tôn nhẹ nhàng uốn lượn trong gió, ánh sáng của Dạ Minh Châu làm tôn lên làn da trắng nõn trong suốt của nàng.
Những bước chân uyển chuyển kết hợp với lụa áo lay động khiến người ta không khỏi bị câu hồn đoạt phách.
Dường như câu phong hoa tuyệt đại xuất hiện chỉ để dành riêng cho nàng.
Thấy nàng đi vào, mọi người điều cung kính gọi Ma Tôn.
Nam nhân vận xiêm y trắng mang khí chất lạnh lùng.
Đôi mắt hắn xuyên thấu một nội tâm ẩn nhiều cảm xúc khó mà đoán ra, đã vậy còn đi cùng với đôi môi mỏng, lạnh lùng hóa ra vô tình.
Dưới ánh sáng của Dạ Minh Châu gương mặt anh tuấn của y càng rõ hơn, ngũ quan rõ nét cung kính trước Ma Tôn.
Mong người lượng thứ, do hôm nay Thiên Quân bận không thể đến dự nên Bạch Thanh Phong thần nhận lệnh thay mặt Thiên Giới.
Giọng hắn tựa như là băng, là tuyết ngấm vào người.
Thiên Phương đúng là khinh người quá đáng lại để cho tên nhị hoàng tử Hỏa Tộc cỏn con này đi thay.
Rõ ràng là không nể mặt ta, đúng thật là quá đáng.
Châu Hạ Vỹ ngượng cười Không sao.
Một nam nhân vận xiêm y xanh đi cùng một nữ tử vận xiêm y đỏ ngồi ở góc cuối đã bị Hạ Vỹ chú ý qua ánh nhìn của Thanh Phong.
Nam nhân đó có dáng vẻ của một nam tử phong lưu.
Đôi mắt đa tình cùng với gương mặt tuấn tú kết hợp với đôi môi không quá dày không quá mỏng của y nhìn vào quả thật là một người rất đáng tin, rất chung thủy.
Chính nét mặt ấy đã mê hoặc biết bao nữ tử Lục Giới bởi ánh nhìn đầu tiên.
Đó là Ngạn Phát _ biểu đệ của Thanh Phong, còn nữ tử kia thì không thấy rõ mặt, nhìn vóc dáng của cô ta khiến Hạ Vỹ cảm thấy rất quen, cảm giác dường như đã từng gặp.
Không do dự Hạ Vỹ liền đi xem rốt cuộc nữ nhân đó là ai.
Thấy Hạ Vỹ chú ý đến nữ nhân bên cạnh mình Ngạn Phát có chút bối rối nhưng vẫn cố tỏa vẻ điềm tĩnh.
"Không biết Tuyết Lạc đã đắc tội gì với Ma Tôn mà phải để người bận tâm đến vậy?"
"Không có gì! Do ta nhầm lẫn cô ấy với một người trên Thiên Giới." Hạ Vỹ cười ngượng.
"Thần không hiểu ý Ma Tôn cho lắm."
"Cô ta giống Khả Như công chúa của Thiên Giới như hai giọt nước.
Giống từ ngoại hình đến vóc dáng.
Ta nghi ngờ cô ta giả mạo Khả Như."
"Ma Tôn có nhầm lẫn chứ? Đến thần và biểu ca còn chưa nhìn thấy công chúa bao giờ làm sao Tuyết Lạc biết mà giả danh công chúa."
"Nếu vậy thì cô ta là ai?" Hạ Vỹ hỏi Phát.
"Ta là Tuyết Lạc, không cha mẹ, không có huynh đệ tỷ muội gì cả, ta chỉ sống với mẹ nuôi và bà đã qua đời 6000 năm trước." Tuyết Lạc đáp.
"Thứ lỗi do ta suy nghĩ lung tung." Hạ Vỹ cười nhạt rồi nói tiếp "Không biết Tuyết Lạc có muốn làm nghĩa muội của ta không? Ta đảm bảo sẽ chăm sóc muội thật tốt."
"Thật không?" Tuyết Lạc nửa tin nửa ngờ nhìn Hạ Vỹ.
"Ta chưa từng biết thế nào gọi là thất hứa."
"Đa tạ! Nhưng ta cần thêm thời gian để suy nghĩ."
"Ba ngày."
Hoa Giới.
Tuyết Lạc về đến Hoa Giới liền nghe mọi người nói Hoa Thần đang đợi cô, Tuyết Lạc thấy vậy liền dùng thuật di chuyển đi đến chỗ Hoa Thần.
"Tuyết Lạc xin...!" Chưa nói dứt câu Hoa Thần liền nói "Ngươi về rồi à? Đáng lẽ ra lúc này ngươi đang ở Ma Giới làm nghĩa muội