"Tuyết Lạc!" Bạch Thanh Phong vội vàng chạy đến ôm chặt nàng vào lòng.
"Bạch Thanh Phong!" Nàng đứng trong lòng hắn khẽ run lên, sau khi trải qua mộng cảnh cảm xúc nàng khá phức tạp.
"Ta biết tất cả rồi, dù nàng là một tinh linh hay một tiểu điện hạ hay một Ma Tôn thì nàng vẫn luôn hy sinh vì ta." Hắn vừa cảm kích vừa ân hận nói.
"Chàng vẫn chưa nhận ra gì sao?" Tuyết Lạc ngước mắt nhìn hắn "Từ đầu đến cuối chàng chính là người ngán đường ta đi đến giấc mơ thống nhất thiên hạ, cũng chính là người khiến cho ta bị phế hết tu vi, nếu không có chàng thì e là việc ta làm chủ Lục Giới đã hoàn thành từ lâu rồi, sẽ không kéo dài hơn sáu trăm năm mà chẳng nhận lại được gì cả.
Bạch Thanh Phong! Ta nói cho chàng biết, chàng chính là kẻ bất tài vô dụng hãm hại ta!" Nàng tức giận, mạnh tay tát vào mặt hắn BỐP.
"Không phải lúc đầu nàng là người đến tìm ta trước sao?" Trên mặt hắn hiện rõ năm dấu tay của nàng, một dấu tay vừa sưng vừa đỏ làm hắn thẹn quá hoá giận tìm cớ nói.
"Chàng nghe cho kỹ đây! Nếu ban đầu không có sự xuất hiện của chàng thì ta cũng sẽ không đến, Ngạn Phát sẽ có thể tìm cách khác giúp ta.
Ta có thể nhanh chóng trả thù cho tỷ tỷ mà không phải vướng bận chàng, ta có thể sở hữu linh lực mạnh nhất đất trời thậm chí có thể chuyển biến Cốt chi độc thành một loại linh lực, ta sẽ được nắm giữ một lực lượng huy hoàng trong tay, ngồi trên ngôi vị đáng tôn kính nhất vả lại ta và Ngạn Phát cũng sẽ không phải chết." Tuyết Lạc mạnh tay kéo cổ áo hắn xuống răng đe từng câu từng chữ.
"Sự xuất hiện của chàng không chỉ hại ta tan nhà nát cửa mà còn hại ta trở thành một phế nhân chỉ có thể lợi dụng sức mạnh của Thảo Băng Sơn.
Hết nước Vong Xuyên rồi đến tẩy tủy lấy máu tim, vạn tiễn xuyên tâm, mười chín đạo thiên lôi, Vong Xuyên cấu xé, chưa kể còn mất mạng.
Chàng nghĩ xem chàng đã làm gì giúp đỡ ta chưa hay chỉ mang đến tai hoạ cho ta? Sáu trăm năm chờ đợi của chàng không bằng nỗi đau về thể xác và tinh thần chàng mang đến cho ta đâu." Nàng trợn tròn hai mắt nói.
"Hình như ma khí trong người nàng rất nhiều." Hắn cố ý chuyển chủ đề để giảm bớt sự gay gắt.
"Tất nhiên rồi, bởi vì ta vốn là nữ ma đầu.
Không thể nào tràn đầy tiên khí, cao cao tại thượng, giả nhân giả nghĩa như bọn thần tiên của chàng." Tuyết Lạc tức giận nói.
"Ta không có ý đó." Hắn nhận thấy trên người nàng có hai loại ma khí rất khác biệt nhau.
"Nếu ma thai là thảm họa lớn của thiên hạ thì chàng chính là thảm hoạ lớn nhất của ta!" Nàng mặc kệ lời biện hộ của hắn mà nói tiếp.
Nếu không mất nhiều tu vi e là ta đã bóp chết hắn rồi.
"Rốt cuộc nàng