“Được rồi, mau đến trường đi, hôm nay là ngày đầu tiên đến trường mà lại báo đến muộn cũng không được hay cho lắm.” Hạ Diệp Chi nói xong, lại giống như nghĩ đến chuyện gì đó dặn dò cậu ta: “Không nên gây chuyện.”
“Tôi gây chuyện lúc nào vậy?” Mạc Gia Thành vẻ mặt bất mãn.
Cậu ta gây chuyện còn chưa đủ?
Nhưng Hạ Diệp Chi cũng không nhiều lời với cậu ta, chỉ khuyên cậu ta mau đi.
Mạc Gia Thành nhét tiền vào trong túi của mình, sau đó nghiêm mặt, lại do dự mở miệng: “Tôi có câu này muốn nói với chị.”
“Nói cái gì?” Hạ Diệp Chi hiếm khi nhìn thấy Mạc Gia Thành lộ ra vẻ mặt nghiêm túc như thế, cũng có chút ngạc nhiên đứng lên.
“Nếu như có thể, chị vẫn nên cố gắng ly hôn với anh họ tôi, anh ta không phải là người tốt.” Mạc Gia Thành nói xong, lại bổ sung: “Tôi nói thật lòng đấy, không phải vì muốn chị làm bạn gái tôi mới nói như vậy đâu.”
Nếu như Mạc Gia Thành không nói câu tiếp theo, Hạ Diệp Chi suýt chút nữa đã tin rồi.
Cô trừng mắt liếc Mạc Gia Thành: “Trẻ con đừng nói linh tinh, nếu cậu không đi tôi sẽ gọi điện thoại cho anh họ cậu.”
“Được rồi, tôi đi trước.” Cậu ta đi được mấy bước lại nghiêm túc quay đầu về phía cô nói: “Tôi nói nghiêm túc đấy.”
Hạ Diệp Chi lấy điện thoại di động ra, cậu ta nhún vai, lập tức bỏ chạy không còn dấu vết.
Mạc Gia Thành tính vẫn trẻ con, rất nhiều chuyện cậu ta không hiểu, nhưng có một điểm cậu ta nói không sai, Mạc Đình Kiên quả thực không phải người tốt đẹp gì.
…
Lúc Hạ Diệp Chi trở về lại gặp Hạ Hương Thảo.
Hạ Hương Thảo thấy Hạ Diệp Chi sắc mặt liền không tốt.
Nhưng, lúc cô ta nhìn quần áo trên người Hạ Diệp Chi, trong ánh mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
Khoảng thời gian gần đây, Hạ Diệp Chi làm ở Hạ Thị, chỉ ăn mặc rất giản dị lại Hạ mạc, không giống phu nhân một gia đình giàu có chút nào.
Hôm nay cô ta còn mặc bộ quần áo này, mặc dù thoạt nhìn bình thường không có gì lạ, nhưng là thương hiệu sản xuất lớn, vải cắt và may đều là loại tốt nhất.
Ai mua quần áo cho cô ta? Mạc Gia Thành?
Hạ Hương Thảo khoanh tay, hất cằm mắt liếc nhìn cô: “Nghe bố tôi nói, cô không thể khuyên giải lay động được Mạc Đình Kiên giúp Hạ Thị?”
“Đúng vậy, anh ấy đâu phải loại người tôi có thể khuyên giải lay động được như vậy, hay là cô đi thử xem?” Hạ Diệp Chi cuối tuần này bởi vì chuyện Mạc Đình Kiên, tâm trạng vẫn không tốt lắm, không có sức diễn kịch với Hạ Hương Thảo.
“Tôi đi thì tôi sẽ đi, cô nghĩ tôi không dám đi sao?” Hạ Hương Thảo hừ lạnh một tiếng, đắc chí rời đi.
Hạ Diệp Chi cảm thấy Thẩm Lệ nói một chút cũng không sai, Hạ Hương Thảo đúng là giai đoạn cuối của bệnh công chúa rồi, hết cách xoay chuyển.
Đầu tiên Hạ Hương Thảo muốn đi quyến – rũ “Mạc Gia Thành”, sau đó thất bại, bây giờ lại muốn đi quyến – rũ “Mạc Đình Kiên”, mặc dù Hạ Diệp Chi biết hai người này là cùng một người, nhưng đối với Hạ Hương Thảo mà nói lại là hai người.
Cô ta thật sự cho rằng đàn ông trên thế giới này đều phải vây quanh cô ta?
Tự tin có thể làm khiến cho tất cả đàn ông đều bị sức hấp dẫn của cô ta thu phục?
Hết cách rồi.
Hạ Diệp Chi cười nhạo một tiếng, muốn quyến -rũ “Mạc Đình Kiên”? E rằng Hạ Hương Thảo muốn gặp mặt anh ta cũng không được.
…
Truyền thông Thịnh Hải
Mạc Đình Kiên đến công ty, vừa mới bước vào phòng làm việc của mình, Cố Tri Dân phía sau liền theo vào.
“Nghe nói tối thứ bảy, cậu dặn ban đêm đưa cho cậu quần áo đi Kim Hải?” Cố Tri Dân cười gian xảo, một bộ dạng nhưnhìn thấu tất cả.
Anh ta không nhắc tới chuyện tối hôm thứ bảy còn đỡ, vừa nhắc tới, vẻ mặt Mạc Đình Kiên cũng theo đó mà trầm xuống.
“Nhàn rỗi quá?” Mạc Đình Kiên từ giữa một đống tài liệu ngẩng đầu lên.
Cố Tri Dân có dự cảm không lành: “Tàm tạm, tàm tạm…”
Gần đây lúc Mạc Đình Kiên bắt đầu đến công ty xử lý việc, anh ta là tổng giám đốc trên danh nghĩa cũng nhàn rỗi không ít.
Mạc Đình Kiên dự định không để ý đến anh ta nữa, anh mở máy tính ra, phía dưới hiện ra một cái tin.
Tiêu đề rất gây chú ý: [Người có ảnh hưởng lớn trong giới giải trí đêm hôm dắt hai