Hạ Diệp Chi bước chân vào, cố ý không đóng cửa, còn nở nụ cười vô tội: “Giám đốc Tôn đã xuất viện rồi à? Hôm nay tôi còn định vào bệnh viện thăm giám đốc đấy.”
Tôn chính Hoa – Giám đốc thị trường, đã kết hôn và có một con gái, vợ anh ta rất ghê gớm, trước đây vì Tôn Chính Hoa ở công ty léng phéng với đồng nghiệp nữ mà chị ta đuổi đến tận công ty để chỉnh đốn lại ông ta.
Từ lúc đó trở đi cả công ty đều biết Tôn Chính Hoa sợ vợ.
Hôm qua là ngày đầu tiên cô đi làm thì đã đắc tội với giám đốc bộ phận, tất nhiên phải làm một số công tác chuẩn bị.
Tôn Chính Hoa vừa nhìn thấy Hạ Diệp Chi, cơ mặt co rúm hai cái, cô gái này nhìn qua nhỏ bé yếu ớt, nhưng không ngờ cô ta lại chẳng sợ gì hết.
Ông ta ở công ty đã hơn mười năm, không thể nào bị một cô gái ăn hiếp được!
Từ đáy mắt Tôn Chính Hoa hiện lên sự hung ác nham hiểm, bắt đầu lạnh lùng không mở lời và còn không đếm xiể tới Hạ Diệp Chi.
Hạ Diệp Chi tất nhiên cũng chẳng để ý, cô trực tiếp đến trước mặt Hạ Lập Nguyên: “Bố tìm con có việc gì?”
Mặc dù trong tâm cô hiểu rất rõ, cha con Hạ Lập Nguyên vì không hài lòng với cô mà mượn gió bẻ măng, thế nhưng cô lại vờ như không biết.
Hạ Lập Nguyên mặt lạnh tanh, nghiêm giọng: “Chi Chi, nếu con không hài lòng với công việc mà ta sắp xếp cho con, có thể trực tiếp tìm và nói với ta, con trút giận lên người giám đốc Tôn là sao? Chuyện này mà truyền ra, người khác cho rằng con gái Hạ Lập Nguyên ta ở công ty hống hách cỡ nào! Sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh của công ty!”
Hạ Diệp Chi cũng không ngắt lời để thanh minh cho bản thân, mà cô nghiêm túc nghe hết, giả bộ bất ngờ nói: “Xem ra hậu quả rất nghiêm trọng.”
Hạ Hương Thảo hừ lạnh một tiếng: “Đã biết hậu quả nghiêm trọng, giờ cô còn không xin lỗi giám đốc Tôn đi!!”
Hạ Diệp Chi căn bản không quan tâm đến Hạ Hương Thảo, mà quay đầu nhìn Hạ Lập Nguyên, cô nghiêm túc nói: “Bố, nói đến việc ảnh hưởng đến hình ảnh công ty thì việc của chị đã xử lí xong chưa? Mấy hôm trước con thấy trên mạng có người nói, bọn họ lại thấy chị đến club Đỏ tham gia tiệc tùng.”
Hạ Hương Thảo nghe thấy, mặt trắng bệch lên tiếng thanh minh: “Bố, con…..”
Hạ Diệp Chi ngắt lời cô ta, cười nói: “Con tất nhiên biết chị con không phải loại người như thế, chị con làm sao có thể đến club Đỏ? Con thấy chắc chắn đây là đối thủ cạnh tranh làm ăn cố ý tung tin đồn hãm hại chị thôi, tục ngữ có câu: Nuôi mà không dạy là lỗi của người cha, bọn họ nghĩ là bố không dạy dỗ chị tử tế, từ đó cho rằng Hạ thị là một tập đoàn không quá đàng hoàng.”
Hạ Diệp Chi nói rất nghiêm túc, chính cô suýt chút nữa cũng tin.
Những hình ảnh và video không đúng chuẩn mực của Hạ Hương Thảo hôm đó lên hotseach đã được Hạ Lập Nguyên gỡ xuống.
Nhưng sau đó lại bị người nào đó tìm ra và đăng lên một ngày một đêm, Hạ Lập Nguyên dùng hết các mối quan hệ nhưng vẫn không thể gỡ xuống, chỉ có thể chờ lượng tìm kiếm về Hạ Hương Thảo giảm bớt rồi mua chuộc các trang mạng bảo họ xóa những hình ảnh và video của Hạ Hương Thảo.
Mấy ngày nay không dễ gì chuyện mới lắng xuống, Hạ Lập Nguyên không ngờ được rằng Hạ Hương Thảo lại đến Club Đỏ chơi bời!
Còn Hạ Diệp Chi thì thành công trong việc dời sự chú ý của Hạ Lập Nguyên, mặc dù ông ta cũng muốn gây áp lực cho Hạ Diệp Chi nhưng với ông ta thì chuyện của Hạ Hương Thảo quan trọng hơn.
Hạ Lập Nguyên lạnh lùng nói: “Các người ra ngòai đi”
Hạ Diệp Chi bước ra trước, Tôn Chính Hoa mặc dù không can tâm nhưng cũng biết chủ tịch muốn xử lí việc gia đình nên chỉ đành nghe theo mà ra ngoài.
Ông ta vừa đi ra thì nhìn