Hạ Diệp Chi vừa nói, vừa chú ý đến vẻ mặt của Hạ Lập Nguyên.
Lúc cô nhắc đến tấm thẻ đen, cô rõ ràng thấy được sự chột dạ trên khuôn mặt của Hạ Lập Nguyên.
Bây giờ ông ta biết chột dạ
Thế nhưng, đã muộn rồi.
Hạ Lập Nguyên nhìn bộ dạng sợ hãi của Hạ Diệp Chi không giống đang giả vờ, trong lòng cũng có chút khó khăn Trước tiên con đừng nói cho nó biết chuyện tấm thẻ đen không được sao
Hạ Diệp Chi trong lòng cười lạnh lẽo, đã đến lúc này rồi, Hạ Lập Nguyên cũng không muốn giao tấm thẻ đen ra.
Mặc dù trong lòng cô nghĩ như vậy, nhưng sự hoảng sợ trên mặt cô càng ngày càng rõ.
Cô nhẹ nhàng bấm vào đùi mình một cái, đau đến mức nước mắt trong khóe mắt bắt đầu rơm rớm, lại dùng sức bấm một cái nữa, nước mắt bắt đầu rơi ra.
Hạ Diệp Chi mở miệng, vừa khóc lóc vừa nói Tấm thẻ đen đó, chẳng qua là Mạc Đình Kiên cho con mượn, trở về là phải trả cho anh ta, dù cho con không nói, thì sớm muộn gì anh ta cũng sẽ biết…
Giống như nghĩ đến một điều gì đó đáng sợ, Hạ Diệp Chi càng khóc to hơn Bố không biết anh ta đáng sợ thế nào đâu, anh ta quả thực là một con quỷ, anh ta nhất định sẽ không bỏ qua cho con…
Hạ Diệp Chi khóc đến mức không dừng lại được, bây giờ cô mới biết tuyến lệ của mình lại dồi dào như thế.
Có lẽ, cô thật sự có thể thử nó trong ngành giải trí một chút.
Hạ Lập Nguyên vốn đang phiền muộn trong lòng, lúc trước thay đổi thái độ ôn hòa đối với Hạ Diệp Chi cũng là bởi vì có việc yêu cầu cô cố ý giả vờ, bây giờ thấy cô khóc không ngừng, thì lại càng phiền hơn.
Con đừng khóc nữa! Hạ Lập Nguyên tức giận rống lên một tiếng.
Hạ Diệp Chi lập tức ngừng khóc, còn nấc lên một tiếng.
Hạ Lập Nguyên nhìn ánh mắt của cô tỏ vẻ khinh bỉ, kẻ đần vẫn chính là kẻ đần, dù cho có trở nên xinh đẹp bình thường, thì vẫn vô dụng như thế.
Ông còn tưởng Hạ Diệp Chi đã mê hoặc được Mạc Đình Kiên, cho nên mới lấy tấm thẻ đen chỗ Mạc Đình Kiên, lại không ngờ chẳng qua là cho mượn dùng một chút mà thôi.
Hạ Diệp Chi cũng có chút không thích bản thân, cô cũng không muốn như vậy, chẳng qua cô khóc quá xuất thần mà thôi.
Hạ Lập Nguyên giống như đã hạ quyết tâm quan trọng gì đấy, hỏi Nếu như có thể tìm lại được tấm thẻ đen
Có thể tìm lại được sao
Hạ Diệp Chi lộ ra thần sắc mừng rỡ, nhưng rất nhanh lại biến mất, cô cười ảm đạm Còn có thể tìm được ở đâu chứ, con ngay cả hai người bọn cướp dáng dấp ra sao còn không nhớ rõ…
Hạ Lập Nguyên mặt không biến sắc quan sát tinh thần của Hạ Diệp Chi, xác định cô thực sự không biết gì về vụ bắt cóc của Tiêu Thanh Hà, lúc này mới nhíu mày nói Bố sẽ nghĩ cách.
….
Rời khỏi phòng làm việc của Hạ Lập Nguyên, Hạ Diệp Chi đi ngay vào nhà vệ sinh rửa mặt.
May là hôm nay cô không trang điểm, nếu không mặt mũi lúc này sẽ không thể nào nhìn được.
Rửa mặt xong, cô phát hiện hai mắt và mũi mình vẫn còn đỏ.
Vừa rồi thực sự đã khóc quá xuất thần.
Cô quay lại chỗ của mình, đồng nghiệp bên cạnh thấy bộ dạng này cô, quan tâm hỏi Chi Chi, cô làm sao vậy
Hạ Diệp Chi lắc đầu Không sao.
Người đồng nghiệp đó cũng không hỏi nhiều nữa, một người đồng nghiệp khác trước đấy đã thấy thư kí của Hạ Lập Nguyên tới tìm Hạ Diệp Chi bèn nói nhỏ Là chủ tịch tìm cô ấy.
Chủ tịch tìm cô ấy làm gì
Không biết, chắc là vì chuyện của nhà máy, nhưng không phải cô đã gả cho Mạc Đình Kiên rồi sao, chủ tịch chắc là muốn lợi dụng mối quan hệ này…”.
…
Hạ Diệp Chi im lặng nghe, cảm thấy người trong phòng dự án vẫn rất giỏi, cái này cũng có thể đoán được.
Phía sau các cô ấy lại nói gì đó, Hạ Diệp Chi không nghe rõ, nhưng thật ra có thể láng máng nghe được những câu kiểu Thật quá đáng… Chủ tịch làm sao có thể như vậy….
Hạ Diệp Chi có chút ngạc nhiên hai đồng nghiệp này não chứa cái gì vậy.
Thế nhưng hình như các cô ấy đang nói xấu Hạ Lập Nguyên
…
Truyền thông Thịnh Đỉnh.
Đình Kiên, buổi trưa vẫn để cho Kim Đỉnh đưa cơm qua sao Chuyện