Tamlinh247.me: Anh chồng khờ ( full) Tác giả: Tinh Quân
Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình Chương 155: Dịp trọng đại.
Đoạn Hành ngây ngốc, ông ta không dám nhìn sư phụ, cũng không dám chuồn
mất.
Lệ Mạc Khiêm lạnh lùng nói: “Còn cậu, quý
xuống tự ngẫm lại cho tôi!”
“Sư phụ…”
“Sao? Cậu có muốn tôi đuổi cổ cậu ra khỏi sư môn không?”, gương mặt của Lệ Mạc
Khiêm trầm xuống.
“Con không dám… con quỳ!”
Đoạn Hành quỳ xuống trong nước mắt.
Vào lúc này, Từ Tử Hàm đã bắt đầu nghi ngờ cuộc sống, mơ mơ hồ hồ không biết
mình có đang nằm mơ hay không! Làm sao mà sư phụ có thể coi trọng cái tên này
như vậy?
Vừa nghĩ xong thì Lệ Mạc Khiêm đã trừng mất nhìn gã, tức giận nói: “Cậu mau cút về nhà mà tự kiểm điểm, khi nào biết mình đã sai rồi thì mới được tới tìm tôi! Nếu
không, cả đời này cậu cũng đừng mong bước vào Bạch Vũ Môn nửa bước!”
Từ Tử Hàm kinh hãi nhìn sư phụ, muốn mở miệng giải thích, nhưng không biết
phải bắt đầu từ đâu.
Gã oán hận liếc trộm Trần Hạo, muốn đem anh đi lột da rút gân, nhưng lại bất lực
trước mặt sư phụ, gã vốn là con cháu hào môn, vậy mà lại phải chịu khuất phục
xấu hổ như vậy trước mặt một tên khổ rách áo ôm!
Từ Tử Hàm đứng chết trân tại chỗ, Lê Mạc Khiêm cũng không để ý tới gã nữa, lễ
phép mời Trần Hạo vào thang máy: “Trần đại sư, mời!”
Trần Hạo nhẹ gật đầu, không để ý tới Từ Tử Hàm, đi thẳng vào thang máy.
“Cô Chu, mời!”, Lệ Mạc Khiêm mỉm cười lịch sự với Chu Tiểu Nhược.
Chu Tiểu Nhược thấy ông ta tỏ ra lễ độ mà kinh ngạc: “Lệ đại sư khách khí quá!”
“Cô là bạn của Trần đại sư, tôi không thể vô lễ được!”
Chỉ một câu nói đơn giản, mà lại một lần nữa khiến trái tim của Chu Tiểu Nhược
nổi sóng.
Cô ấy lại nhớ đến lúc ở ngân hàng Hoa Kỳ lần trước, không phải Arthur cũng rất
tôn trọng Trần Hạo sao?
Nghĩ đến đây, Chu Tiểu Nhược không nhịn được lại liếc nhìn Trần Hạo, thầm nghĩ
anh chắc chắn không đơn giản!
Thang máy nhanh chóng đến đúng tầng, chỉ có điều Trần Hạo không ngờ là phải đi
một vòng rất xa mới tới được một căn phòng riêng nằm khuất trong góc.
Phòng riêng này tuy không lớn nhưng được bày trí rất sang trọng, chiếc bàn dài ở trung tâm trị giá hàng triệu đô được làm từ gỗ Dalbergia bariensis.
Những bình hoa, tách trà… đặt trên đó đều là đồ cổ!
Một lò đốt bằng gỗ đàn hương được đặt giữa chiếc bàn dài, đốt bằng long diễn
hương loại tốt nhất!
Có bốn gia tộc đến đầu tiên trong phòng, người nào người nấy đều hếch mặt lên
trời.
Mế Giang Hàn, ông hai của nhà họ Mè cũng đang ở đó.
Nhìn thấy Trần Hạo, Mễ Giang Hàn nhanh chẳng đứng dậy chào hỏi: “Trần đại sự,
cậu tới rồi!”
Trần Hạo gật đầu đáp lại.
Chu Tiểu Nhược lại bị chấn động, hôm nay cô ấy gần như tê dại vì những sự kinh
ngạc mà Trần Hạo mang tới.
Ông hai nhà họ Mễ sao cũng tỏ ra khách sáo với anh
như vậy? Thân phận của Trần Hạo rốt cuộc là đáng sợ đến mức nào?
Nhìn thấy Mễ Giang Hàn chào hỏi một thanh niên nhiệt tình như vậy, những người
còn lại nhanh chóng đặt câu hỏi trong đầu, nhưng rồi cũng bỏ qua.
Trần Hạo này
trông quá mức bình thường, nhìn kiểu gì cũng không thấy khác người thường là
bao!
Sau khi Mễ Giang Hàn chào Trần Hạo, ông ta liền cười với Chu Tiểu Nhược: “Tiểu
Chu cũng ở đây sao?”
Chu Tiểu Nhược mỉm cười chào hỏi: “Chào chú Mě!”
“Tốt lắm! Bố và ông của cháu vẫn khỏe chứ?”
“Cảm ơn chủ Mễ đã quan tâm, mọi người đều khỏe cả!”
Sau khi hai người chào hỏi đơn giản, Mê Giang Hàn đưa Trần Hạo ngồi vào chỗ
ngồi, Trần Hạo thản nhiên ngồi vào ghế trung tâm của nhà họ Mễ, Chu Tiểu Nhược
ngồi ở bên cạnh Trần Hạo, bên cạnh họ là Lệ Mạc Khiêm và Mễ Giang Hàn.
Những người xung quanh càng tò mò, không biết Mễ Giang Hàn tỉnh làm cái gì? Vị
trí trung tâm cho dù Mễ Giang Hàn không muốn ngồi thì cũng phải để cho Lệ đại
sư ngồi mới đúng, tại sao ông ta lại nhường nó cho một người trẻ tuổi chứ?
Sau khi Trần Hạo vào chỗ ngồi, Mễ Giang Hàn đã chủ động giới thiệu rất nhiều, sau
khi giới thiệu xong, Trần Hạo mới biết được lý do tại sao hội giảm định này lại
tuyên bố rộng rãi với người bên ngoài.
Đại đa số mọi người chỉ có tư cách tham gia
trao đổi thuật khí ở bên ngoài mà thôi!
Tiêu điểm thực sự của ngày hôm nay chính là gian phòng này, nơi chỉ có mấy gia
tộc lớn tham dự.
Trần Hạo lập tức hiểu ra nguyên nhân của sự việc, chẳng qua là mấy đại gia tộc này
muốn để lại chút cháo cho đám người ngoài kia húp, muốn xoa dịu đảm người đó
mà thôi.
Mễ Giang Hàn tiếp tục giới thiệu: “Ngoài tôi đại diện cho nhà họ Mễ và cô Chu sẽ
thay mặt nhà họ Chu, còn có nhà họ Tống, nhà họ Trương, nhà họ Từ, nhà họ Tiết,
và nhà họ Mạc cũng có mặt ở đây hôm nay! Chỉ có điều, cậu chủ của nhà họ Từ vì lý
do gì đó nên đã không đến!”
Trần Hạo biết rằng Lệ Mạc Khiêm không có thời gian để nói với Mễ Giang Hàn về lý
do tại sao nhà họ Từ không đến, về phần nhà họ Trương và nhà họ Tổng đến đây
hôm nay, họ đương nhiên là người nhà của Trương Nguyên và Tống Ninh Mông.
Trần Hạo không quen với nhà họ Trương, nhưng qua lần dự tiệc sinh nhật ở nhà họ
Tống cũng biết một chút về nhà họ Tống, chỉ có điều Trần Hạo lại không nhận ra
người này!
Mễ Giang Hàn giới thiệu từng người một, Trần Hạo chỉ hờ hững liếc nhìn họ
Trương và họ Tống, cũng không thèm nhìn lại lần thứ hai.
Những người của mấy gia tộc còn lại cảm thấy rất khó chịu.
Con mẹ nó, thằng nhóc này là ai? Thật ngạo mạn! Họ vậy mà lại có thể bị một
thằng nhóc đánh giá