Tamlinh247.me: Anh chồng khờ ( full) Tác giả: Tinh Quân
Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình
Chương 196: Đang suy nghĩ gì vậy?
Trần Hạo liếc nhìn Bạch Chấn Thiên, thấy ông ấy ra chiều ngẫm nghĩ thì biết ngay mình bị ông ấy "nhớ thương" rồi.
Trần Hạo lập tức lắc đầu nguầy nguậy như trống bỏi: "Cháu đâu có bản lĩnh đó".
Bạch Phi Nhi cũng nói: "Đúng đấy ạ, anh ấy không quấy rầy là cháu đã thắp hương bái phật rồi".
Bạch Chấn Thiên cười phá lên: "Trần Hạo có năng lực hay không, ông nội rat rõ mà! Phi Nhi, ông hỏi cháu cái này, lúc nào ông mới có chắt trai đây?"
Trần Hạo sửng sốt, quét mắt nhìn Bạch Phi Nhi.
Cô lập tức lia ánh mắt đằng đằng sát khí về phía anh.
"Sao ạ?", Trần Hạo u mê hỏi.
"Chắt trai đấy?"
Trần Hạo đã hiểu tại sao hôm nay Bạch Phi Nhi lại như uống nhầm thuốc rồi, hóa ra là vì chuyện này!
căn biệt thự của gia đình này ở ngoại ô.
Trần Hạo bất lực gượng cười, anh chẳng có tội tình gì cả, ông ấy có suy nghĩ đó thì liên quan gì đến anh chứ?
Thế mà cô gái này không dám giận ông nội mình mà lại đổ hết lên người anh.
Có điều, nhìn bộ dáng tức giận kia của núi băng, Trần Hạo lại không kiềm lòng được cảm thấy cô thật đáng yêu.
Bạch Chấn Thiên nhìn cháu gái, tận tình khuyên bảo: "Phi Nhi à! Mặc dù lần trước ông nội thoát nạn nhưng cả nửa người đã chôn trong đất rồi, nói không chừng một ngày nào đó hai chân của ông cũng sẽ chung số phận, cháu nhẫn tâm để ông nội trông mòn con mắt cái ngày thằng chắt ra đời sao?" Ông ấy vừa nhắc đến hai chữ “thằng chắt" là mặt Bạch Phi Nhi đỏ như gấc, rồi lại oán trách trừng Trần Hạo.
Bạch Chấn Thiên đột nhiên thấy cô cháu gái luôn lạnh lùng của mình đỏ mặt, cảm giác có hi vọng rồi nên rất đắc chí về chiêu khổ nhục kế của mình.
Còn về Trần Hạo, ông ấy càng ngày càng thích anh.
Lưu Khánh miêu tả Trần Hạo như một báu vật quý giá nhất trên đời, khen y thuật của Trần Hạo không dứt miệng, còn nói một người đẳng cấp như Trần Hạo mà đến bất kỳ gia đình quyền thế nào cũng sẽ được tiếp đãi như một vị khách quý.
Quan trọng là, mấy ngày trước đây, Ninh Hách và sếp của hắn ta đã tới gặp ông ấy.
Hai người họ nói bóng nói gió thám thính về Trần Hạo, điều này càng làm cho Bạch Chấn Thiên tò mò hơn.
sếp của Ninh Hách từng là thuộc hạ của ông ấy, tính cách của người này như thế nào, Bạch Chấn Thiên rất rõ.
Có thể khiến người này phải nhập cuộc, cộng thêm những gì mà trước đây ông ấy đã điều tra được về Trần Hạo, chứng tỏ sự lợi hại của Trần Hạo đã vượtkhỏi sức tướng tượng của ông ấy.
Ban đầu ông ấy chỉ muốn giữ lời hứa và báo ơn, không ngờ lại nhặt được một cục vàng.
Bạch Phi Nhi không đành lòng nói cho ông nội biết thực chất hai người chỉ giả làm vợ chồng, cho dù Trần Hạo đã bình phục thì vẫn sẽ không khác gì trước đây, cô muốn gạt cho qua chuyện rồi sau này hẵng bàn.
"Ông nội...!Chúng cháu đều còn trẻ, chờ Bạch Thị ổn định rồi cháu sẽ suy nghĩ chuyện này sau ạ".
Bạch Chấn Thiên nói: "Nhưng ông nội đã già rồi! Hầy..."
"Ong nội, ông còn khỏe mà, sẽ sống lâu trăm tuổi thôi!", Bạch Phi Nhi nói.
Bạch Chấn Thiên ha ha cười, ông ấy đã nhìn thoáng về cái chết từ lâu: "Làm gì có ai sống đến trăm tuổi được? Nếu ông sống tới số tuổi đó thật thì
chẳng phải sẽ thành yêu quái rồi sao? Người ta sợ lắm!"
Sau đó, ông ấy đưa mắt về phía Trần Hạo: "Nào, Trần Hạo, hôm nay uống một chút với ông nhé?”
Vừa nói, Bạch Chấn Thiên vừa khui nắp rượu.
Bạch Phi Nhi cản lại: "ông nội, ông mới khỏe lại thôi, không nên uống rượu đâu!"
Thấy Bạch Phi Nhi ngăn cản, Trần Hạo nói: "Để ông nội uống chút cũng không sao mà”.
Bach Phi Nhi buồn bưc trơn trắng mắt, nhìn Trần Hạo: "Anh thì biết cái gì?"
Trần Hạo mỉm cười: "Em quên bệnh của ông nội do ai chữa rồi sao? Em hiểu bằng anh không?"
Nghe vậy, Bạch Chấn Thiên rất hài