Anh Có Quyền Tiếp Tục Yêu Thầm

Chương 21


trước sau

Tề Khê ném suy đoán khó hiểu trong đầu đi rất nhanh.

Sao Cố Diễn lại không thích Heavy Metal Rock chứ? Đó là trên "Bách khoa toàn thư Cố Diễn" viết mà! "Bách khoa toàn thư Cố Diễn" trước đây rất chuẩn, cho Tề Khê rất nhiều cơ hội bốc thuốc đúng bệnh tiếp cận Cố Diễn!

Nhưng mà Tề Khê giờ phút này không rảnh quan tâm suy đoán rốt cuộc Cố Diễn có thích Heavy Metal Rock không, bởi vì bản thân Tề Khê đã sắp không chịu nổi rồi.

Vừa rồi ăn hơi nhiều đồ ngọt, bây giờ ở trong không gian kín nghe âm nhạc đáng sợ như gõ vào tâm hồn, bị tiếng hò hét xung quanh cuốn theo, Tề Khê chỉ cảm thấy có chút bức bối khó chịu, hoa mắt chóng mắt còn có hơi buồn nôn.

Cô rất muốn chạy ra ngoài nhưng mà nói là cùng nghe với Cố Diễn rồi, cho dù thế nào cũng không thể mất hứng một mình chạy đi giữa chừng.

Ôm tâm trạng này, Tề Khê chỉ có thể chịu đựng bị âm thanh quỷ quái này xuyên vào tai, mãi tới lúc cô cảm thấy càng lúc càng bức bối và choáng váng.

Ngay vào lúc Tề Khê cảm thấy mình sắp không chịu nổi thì tai cô bị người ta che kín.

Tề Khê kinh ngạc ngẩng đầu lên mới nhìn thấy Cố Diễn mím chặt môi và dùng hai tay che kín tai Tề Khê, sau đó bờ môi đóng mở như đang nói gì đó.

Lúc này, tiếng nhạc rock lấn át tất cả. Mà bây giờ, hai tay Cố Diễn ngăn cách những âm thanh này cho Tề Khê nên tiếng gào chói tai cũng trở nên xa xôi.

Tuy Tề Khê không thể nghe hiểu Cố Diễn nói gì, cô cũng không có tài đoán khẩu hình, chỉ ngây người nhìn Cố Diễn, đầu cô hơi choáng, yên tĩnh bất ngờ khiến Tề Khê hơi luống cuống.

Cố Diễn lại nói gì đó nhưng Tề Khê vẫn ngơ ngác, có lẽ cậu chàng không chịu nổi nữa, anh cúi người, bỏ tay chặn ở một bên tai Tề Khê, sau đó ghé sát vào tai Tề Khê...

"Tự cậu bịt tai lại, tôi dẫn cậu ra ngoài."

Xung quanh ầm ĩ như cũ, hành động của Cố Diễn nhanh tới mức khiến Tề Khê thậm chí không thấy nổi bóng dáng và dấu vết, nhưng mà cái tai bỗng nhiên bị cậu ghé sát của Tề Khê lại bỗng nhiên nóng rực.

Cảm xúc giống như lon coca bị bật mở bất ngờ trào bọt khí ra, sau một tiếng lộp bộp là từng dòng bọt khí tuôn trào khiến người ta không kịp phản ứng, nhanh tới mức còn chưa kịp bắt lấy thì đã lần lượt tan thành nước, biến mất hút, nhanh tới nỗi khiến người ta gần như không thể tìm kiếm dấu vết.

Giờ phút này, lần đầu tiên Tề Khê nhận ra, hóa ra Cố Diễn có giọng nói vô cùng dễ nghe, mang theo lạnh lẽo nhưng không quá lạnh lùng, cho dù đang ở trong hoàn cảnh ồn ào nhất mà Tề Khê cũng có thể nhận ra rất rõ ràng.

Lông mày anh hơi nhíu lại nhưng cũng không có bất kỳ cảm xúc bực mình với Tề Khê, như thể chỉ muốn mau chóng dẫn Tề Khê rời đi.

Cuối cùng, Tề Khê bịt tai mình lại, bị Cố Diễn kéo đi vượt qua fan cuồng nhạc heavy metal rock, rốt cuộc chạy thoát khỏi hội trường biểu diễn.

Khi tới khoảng sân rộng rãi, Tề Khê mới dần dần trở lại bình thường.

Chỉ là sau khi ra ngoài, Tề Khê mới phát hiện ra vẻ mặt Cố Diễn trông hơi tệ.

Có lẽ anh vẫn để bụng phải rời buổi biểu diễn giữa chừng vì Tề Khê.

Ngẫm lại cũng đúng, dẫu sao làm một fan nhạc heavy metal rock, ai sẽ vui khi bị ép rời đi giữa chừng vì trạng thái cơ thể của bạn đi cùng?

Tề Khê có chút khó chịu và áy náy nhưng cô ra vẻ thoải mái nói: "Hay là cậu mau vào nghe đi."

Cố Diễn hơi nhíu mày: "Ra thì cũng ra rồi." Anh nhìn Tề Khê: "Cậu sao rồi? Muốn tôi dẫn cậu đi bệnh viện không?"

"Mình không sau đâu, cậu để mình ở chỗ này nghỉ ngơi một chút là được. Bây giờ cậu trở lại còn chưa bỏ lỡ nhiều đâu."

Đáng tiếc bất luận Tề Khê khuyên như thế nào thì Cố Diễn cũng không có ý tiếp tục quay vào, cậu chàng nhìn Tề Khê, có chút tức giận: "Cậu rõ ràng không thích nhạc rock heavy metal, vì sao phải cố chịu đựng ở bên trong nghe?"

Phản ứng đầu tiên của Tề Khê là bối rối phủ nhận: "Không, mình rất thích nghe, hôm nay có thể là trước đó ăn nhiều đồ ngọt no quá."

"Không, cậu không thích." Cố Diễn rất tỉnh táo và bình tĩnh, anh nhìn Tề Khê: "Lúc cậu thích không phải vẻ mặt này."

Không chờ Tề Khê trả lời, Cố Diễn nói bổ sung cực nhanh: "Tôi nói là, khi một người thích một thứ gì đó không phải vẻ mặt như cậu."

Mặc dù thức đêm hòng đóng giả người chung sở thích nhưng xem ra giờ phút này vẫn bại lộ.

Tề Khê hơi chán nản, tiếng nói cũng có chút chột dạ: "Vẻ mặt mình thế nào? Sao cậu biết mình không thích? Mình cảm thấy vẻ mặt của mình vẫn rất thích hợp mà."

"Tóm lại, lần sau không cần như vậy, không thích còn giả bộ thích cố nán lại bên trong." Giọng điệu Cố Diễn mang theo chút trách cứ: "Cậu không cần làm những cái khác người vì tỏ ra đặc biệt, thiểu số yêu thích và đa số yêu thích không khác gì nhau, thích hợp với bản thân mới là tốt nhất."

Tề Khê thầm nghĩ, chuyện này còn không phải là vì để hợp sở thích thiểu số của cậu sao...

Cô rất ấm ức, mình tốn không ít tiền mua vé buổi biểu diễn này, vốn vì rút ngắn khoảng cách với Cố Diễn, kết quả bởi vì mình không biết cố gắng nên bây giờ phản tác dụng đắc tội Cố Diễn, nhìn bộ dạng Cố Diễn vẫn rất bực tức. Lúc trước ở buổi lễ tốt nghiệp mình hiểu lầm anh, phát hiểu một đống lời không hay, hình như Cố Diễn cũng có vẻ mặt khó coi như vậy.

Tề Khê càng nghĩ càng khó chịu: "Bởi vì cậu thích mà, cho nên mình muốn cùng cậu nghe."

Cố Diễn hình như muốn khuyên bảo Tề Khê nhưng mà nghe Tề Khê nói xong, cậu chàng giống như hoàn toàn quên mất lời mình vừa rồi muốn nói, ngây ngẩn cả người. Cố Diễn vốn luôn có năng lực phân tích giỏi nhất như thể bỗng nhiên nghẹn lời vì không nhớ ra nổi câu tiếp theo mình muốn nói là gì.

Cậu chàng có chút ngỡ ngàng im lặng hồi lâu rồi mới như tìm lại tiếng nói của mình, anh nhìn Tề Khê: "Bởi vì tôi thích?"

Nói cũng nói rồi, Tề Khê có chút ủ rũ gật đầu: "Ừ."

"Tôi không thích." Lần này Cố Diễn hình như thật sự không biết nói gì, anh nhìn Tề Khê một chút rồi sau đó nhanh chóng dời mắt nhìn khoảng không cách đó không xa, tiếng nói có phần nhẹ nhàng, không còn tâm trạng bực tức nữa, anh trừng mắt nhìn Tề Khê nhưng không có nhiều sức uy hiếp lắm: "Ai nói với cậu tôi thích thứ này? Cậu tự suy đoán à?"

Tề Khê rất ấm ức, cái này không phải là "Bách khoa toàn thư Cố Diễn" nói sao? Hơn nữa...

Tề Khê lên án nói: "Không phải cậu nói "cũng được", "xem như thích" sao?"

Cố Diễn ngẩn người nhưng lại lập tức hùng hồn nói: "Con người không thể thay đổi à? Trước đó là cũng được, bây giờ đã không thích rồi, phạm pháp không?"

"..." Không phạm pháp, tất nhiên không phạm pháp.

Thích heavy metal rock lại thay đổi rất nhanh, nhưng thích ánh trăng sáng kia sao cố chấp thế?

Nhưng mà...

"Nếu sự yêu thích của cậu với heavy metal rock nói không thích là không thích, nói rõ cậu cũng chẳng thích thứ này lắm. Vậy sao nói chuyện về heavy metal rock lại như có thể viết luận văn ngay vậy? Nói bất kỳ phần nào cũng rõ ràng rành mạch, hoàn toàn trùng khớp với bách khoa baidu?"

Suy đoán trong lòng Tề Khê càng ngày càng rõ ràng: "Có phải cậu vốn chẳng hiểu biết nhiều về heavy metal rock, tối qua cũng thức đêm học thuộc?"

"Không." Cố Diễn gần như lập tức phủ nhận chuyện này.

"Vậy..."

Cố Diễn bình tĩnh nói: "Tôi hoàn toàn không cần học thuộc, tôi có thể nói rõ ràng rành mạch chỉ vì tôi học rộng."

"..."

Anh nhìn Tề Khê một chút, lại nhấn mạnh nói: "Chuyện thức đêm học thuộc, không tồn tại."

Cố Diễn nói tới đây giống như lơ đãng nói: "Ngược lại là cậu, hoàn toàn chẳng chịu đựng nổi heavy metal rock, còn muốn cố chịu đựng ra vẻ ở bên trong nghe. Chẳng lẽ sở thích thiểu số mới cao cấp sao?"

Chẳng biết người đàn ông này bị gì mà càng nói giọng điệu càng mất hứng: "Khó chịu thì phải nói sớm chứ."

Tề Khê giải thích: "Tôi nghĩ tới tấm vé rất đắt..."

Giọng điệu Cố Diễn nghiêm túc cắt ngang Tề Khê: "Cậu phải biết dừng đúng lúc, cho
dù vé đắt đi chẳng nữa thì nếu như cơ thể cậu rõ ràng khó chịu trong hoàn cảnh ấy thì còn tiếp tục ở lại à? Nếu như vừa rồi tôi không phát hiện ra tình huống của cậu khác thường, có phải cậu chờ ngất xỉu ở bên trong mới thôi? Bất cứ chuyện gì, chi phí bỏ ra có lớn hơn nữa, Tề Khê, cũng không bằng tâm trạng và sức khỏe của mình đâu."

Cố Diễn nói tới đây thì ngừng lại một lát, sau đó nhìn về phía cách không xa: "Dẫu sao hiện tại cậu và tôi là một nhóm, nếu như cậu ngã bệnh nghỉ phép thì lượng công việc của tôi sẽ tăng gấp đôi, cậu chú ý sức khỏe của mình cũng là tôn trọng tôi. Huống hồ ngộ nhỡ lúc cậu ở cùng tôi xảy ra vấn đề về sức khỏe, vậy tôi là người đầu tiên chịu trách nhiệm."

Lời này tuyệt đối không sai, Tề Khê không dám phản bác, đành phải gật đầu như giã tỏi: "Vâng vâng vâng, cậu nói rất đúng."

Nhưng cũng không biết là tâm trạng gì thúc đẩy, Tề Khê biết rõ không thích hợp nhưng vẫn có chút không nhịn nổi, liều chết điên cuồng thăm dò giới hạn: "Cậu nói mình, nói rất lưu loát." Cô bất giác kéo dài ngữ điệu: "Vậy lúc nào cậu biết dừng đúng lúc?"

Cố Diễn quả nhiên nhíu mày, có chút khó hiểu nói: "Tôi?"

"Đúng vậy, cậu thích một người biết người ta sẽ không đáp lại, không phải cũng là tổn thương bản thân sao? Bình thường mà nói, không phải cũng phải biết dừng đúng lúc à..."

Đối với câu hỏi của Tề Khê, Cố Diễn cũng chẳng hề tức giận, tâm trạng của anh rất bình tĩnh: "Đây là hai chuyện khác nhau."

"Tại sao là hai chuyện khác nhau?"

"Bởi vì cậu không chịu từ hội trường nhạc rock ra, chỉ vì không nỡ bỏ số tiền mua vé vào cửa, chỉ là vấn đề tiền." Cố Diễn mím môi, nhìn thẳng vào mắt Tề Khê: "Nhưng tôi khác."

Khác chỗ nào?

Giờ phút này, ánh mắt Cố Diễn đã rời khỏi người Tề Khê, anh nhìn chằm chằm mặt đất, giọng nói nhẹ nhàng nhưng kiên định: "Tề Khê, lòng người không có cách nào khống chế."

Vẻ mặt Cố Diễn rất bình tĩnh như thể anh đã chấp nhận sự thật nữ sinh kia không đáp lại mình. Anh cũng cố gắng khống chế cảm xúc của mình, cũng không để lộ ra vẻ xúc động, không thể hiện mình bị tổn thương cũng không để cho người ta có thể cảm giác được phiền muộn.

Cố Diễn chỉ là đang bình tĩnh nói một sự thật.

Nhưng mà Tề Khê lại bỗng dưng khó chịu.

Cô không thích Cố Diễn như vậy.

Thực tế cô cũng hoàn toàn chẳng thích nói về ánh trăng sáng của Cố Diễn.

Nhưng mà Tề Khê cũng chẳng biết mình bị sao, càng mâu thuẫn lại càng muốn nhắc tới, càng để bụng càng muốn hỏi Cố Diễn tin tức liên quan tới đối phương. Cô chẳng hề nghĩ lại, chuyện vốn chẳng hề liên quan tới cô, cô tò mò như vậy làm gì? Cô căn bản chẳng có tư cách tò mò mà.

Cũng may khiến Tề Khê vui là, Cố Diễn cũng chẳng né tránh nói chủ đề này với cô.

Nhưng cũng khiến Tề Khê chẳng quá vui mừng.

Không tránh nói chuyện này với mình, có lẽ là thật sự xem mình là một phần hai người bạn. Điều này vốn là mục tiêu và phương hướng mà Tề Khê cố gắng. Nhưng mà cảm giác bị Cố Diễn xem như người bạn, trong lòng Tề Khê chẳng có chút vui mừng nào.

Có lẽ con người luôn luôn tham lam, cũng luôn luôn mãi mãi không biết đủ, tuy Tề Khê chẳng biết rốt cuộc mình muốn cái gì.

Sự thông minh trong học tập của cô hình như luôn có chút kém đi khi vận vào cuộc đời của mình. Tuy lúc phân tích bản án luôn rõ ràng rành mạch, lúc suy đoán tâm tư người trong cuộc cũng có thể nghĩ ra những cái hay ho, nhưng mỗi lần tới lượt cô, cô lại chẳng biết thế nào.

Tâm trạng của cô thường xuyên giống như một mái đầu bù tóc rối, nhưng mà ngay cả ngọn tóc chẻ và hỗn độn, cô cũng không thể nào vuốt thẳng.

Có lẽ thật sự hôm nay ăn quá nhiều đồ ngọt, nghe heavy metal rock đáng sợ rồi từ đó tạo thành di chứng cảm xúc.

Tề Khê lắc lắc đầu, quyết định không nghĩ những thứ này nữa.

Cô nghĩ, tuy không cùng Cố Diễn xem hết buổi biểu diễn heavy metal rock này, nhưng vẫn có một chuyện tốt là chí ít cô phát hiện ra "Bách khoa toàn thư Cố Diễn" chẳng hề đúng hết, thông tin ghi bên trên cũng chưa chắc đều chuẩn xác.

Đêm đó sau khi tạm biệt Cố Diễn về nhà là Tề Khê chia sẻ phát hiện này trong group hội yêu mến Cố Diễn...

"Các chị em, cảm ơn mọi người trước đó vô tư chia sẻ "Bách khoa toàn thư Cố Diễn" ở trong nhóm cho tôi, là một thành viên trong nhóm, tôi hiện tại cũng muốn phản hồi một chút tin tức có ích. Tuy Cố Diễn quả thực thích màu hồng, quả thực thích đồ ngọt, quả thực thích sầu riêng, nội dung trong "Bách khoa toàn thư Cố Diễn" chính xác tám mươi phần trăm nhưng cậu ấy chẳng hề cuồng nhiệt với heavy metal rock như trong Bách khoa toàn thư viết, thậm chí có thể nói có cũng được mà chẳng có cũng không sao, bất cứ lúc nào cũng có thể thay đổi, còn có chút chiều hướng chuyển thành không thích, đề nghị sửa lại phần nội dung này bên trong “Bách khoa toàn thư”!"

"Tôi cảm thấy tin hết sách thì không bằng không sách, chúng ta vẫn phải phân tích khảo chứng "Bách khoa toàn thư Cố Diễn", không thể tin tưởng mù quáng, vẫn phải cẩn thận quan sát Cố Diễn thực sự yêu thích gì!"

Tề Khê viết rất dài, người trước trồng cây người sau hái quả, các tiền bối tổng kết biên tập một bản "Bách khoa toàn thư Cố Diễn" để Tề Khê thành công từ kẻ thù của Cố Diễn chuyển sang chung sống hòa bình với Cố Diễn như bây giờ, Tề Khê cảm thấy uống nước phải nhớ nguồn, mình cũng phải báo đáp tổ chức, cung cấp tin tức mới nhất của Cố Diễn cho tổ chức.

Chỉ là cô nhiệt tình viết một loạt, nhưng không được cảm ơn như trong dự liệu.

Trong group không khen ngợi Tề Khê, cũng chẳng cảm kích, vì vậy cũng chẳng ai bình luận.

Trên thực tế, từ sau khi Tề Khê vào group, bên trong group cũng chẳng hoạt động nhiều, thỉnh thoảng vẫn có một số tin chuyển phát của Pinduoduo (*), nhưng bây giờ cũng sắp một tuần chẳng có ai hoạt động.

(*) Pinduoduo: hệ thống bán lẻ thực phẩm trên mạng lớn nhất Trung Quốc.

Người hâm mộ lúc trước thề trung thành với Cố Diễn, xem ra theo thời gian trôi qua cũng đã vứt bỏ Cố Diễn.

Bây giờ quan tâm đổi mới chỉnh sửa "Bách khoa toàn thư Cố Diễn", không ngờ chỉ có mình.

Yêu thích quả nhiên là sẽ từ từ tan biến...

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện