Trong phòng không một bóng người, nhưng Quý Ỷ Nguy đã dọn dẹp căn nhà sạch sẽ gọn gàng.
Hệ thống 2333 nhìn chung quanh một vòng, tầm mắt chạm vào sô pha tràn đầy gói bổ sung và đồ chơi cho mèo đầu tiên, sau đó là bình hoa đã được thay nước, cành đào cắm trong bình mất tích.
Quý Ỷ Nguy cầm cành đào đi mất rồi.
Hệ thống 2333 ủ rũ cụp đuôi, cậu “Meo ô meo ô” tuần tra khắp nhà, đến cái nhà vệ sinh anh ấy cũng dọn sạch!
Tại sao hả? Cái gì vậy trời! Anh về hưu mà cũng dọn vệ sinh là sao?!
Meo ô!
QUả cầu mèo đen chán nản chui xuống gầm ghế dựa, cấn vào hải âu mua mua làm nó té ghế.
Hệ thống 2333 chán nản cụng đầu vào người mua mua, nước mắt lưng tròng.
Mua mua ăn quá no, bị cậu ép bụng suýt nữa buồn nôn, dọa hệ thống 2333 nhảy dựng.
“Mua mua?”
Hải âu mua mua nằm thẳng tưng, không cử động tí nào, trừ việc bụng quá căng thì không có gì trở ngại.
Hệ thống 2333 tiếp tục khổ sở, Quý Ỷ Nguy cho mua mua ăn no, nhưng bình thường lòng dạ anh hẹp hòi, một miếng khoai cũng không chịu cho mua mua ăn, thế là thế nào? Về hưu thì về đi, còn cho hải âu ăn!
Còn để hết di sản lại cho cậu!
Quý Ỷ Nguy lấy từ đâu ra nhiều tích điểm như vậy, vắt nước dưa hấu cũng chưa chắc có nhiều tích điểm đến vậy!
Hệ thống 2333 càng nghĩ càng đau lòng, nhiều hơn là lo lắng.
Người giám sát để lại tờ giấy, nói ký chủ về hưu có vấn đề, rất có thể về hưu chỉ là danh hão.
Chủ hệ thống sẽ tốt bụng giúp ký chủ chọn lựa thế giới về hưu thỏa đáng?
Cậu không tin Quý Ỷ Nguy sẽ đột ngột về hưu không báo tiếng nào.
Có lẽ anh ấy bị dưa hấu bự uy hiếp?
Nghĩ đến đây, hệ thống 2333 ngồi không yên, cậu muốn tìm địa phương ký chủ về hưu.
Trước đó… 2333 liếc qua số tích điểm của mình, chủ hệ thống sẽ sớm phát hiện.
Cũng bởi vì liếc qua số tích điểm kết xù, hệ thống 2333 bỗng phát hiện thứ không thích hợp.
Quý Ỷ Nguy sẽ không vứt hết nguy hiểm cho cậu, hơn nữa một câu cũng không lưu lại, cực kỳ bất thường.
Cậu nhớ mình thường xuyên để giấy ghi chú lại cho Quý Ỷ Nguy, bảo anh ban đêm đói tỉnh ăn cái gì, buổi sáng dậy sớm ăn cái gì.
Quý Ỷ Nguy rất thích bắt chước cậu, cũng thường xuyên viết một ít ghi chú như “Tam Tam hôm nay thật đáng yêu” “Thích Tam Tam mãi mãi”.
Hệ thống 2333 viết rất nhiều ghi chú, thế thì Quý Ỷ Nguy không thể không để lại ghi chú.
Cậu lập tức lục tung căn nhà, tìm tờ giấy hoặc thứ gì khác Quý Ỷ Nguy có khả năng để lại.
Tìm một lượt không tìm thấy gì, hệ thống 2333 cảm thấy quá quái lạ.
Chợt, cậu nhìn về phía mua mua no căng nằm ngay đơ.
Mua mua phát ra tiếp ợ hơi, vẫn chưa nôn.
Hệ thống 2333 bay qua, đè ép bụng mua mua, mua mua lại nôn khan giống hồi nãy, lần này hộc ra một cục giấy.
Hệ thống 2333 mở cục giấy ra, là do Quý Ỷ Nguy để lại!
【 Tam Tam chơi trước nhé, chơi thì nhớ báo cho Thịnh Tụng Thời, tôi sẽ về sớm thôi.
】
Hệ thống 2333 quen đuôi lật tờ giấy, Quý Ỷ Nguy viết cả mặt sau, như biết điều cậu băn khoăn.
【 Sẽ không về hưu.
】
Bên cạnh câu này vẽ một người que và một đầu mèo kề cạnh nhau.
Nét vẽ khá là xấu, Quý Ỷ Nguy cái gì cũng tốt, duy trình độ nghệ thuật thật sự không dám khen tặng, nhưng 2333 vẫn vui lắm.
Cậu chậm rãi nhìn về phía hải âu béo ú nằm dài trên sàn nhà.
Lần này mua mua không lập công lớn, mà muốn bị ngồi tù! Thế quái nào lại ăn mất tờ giấy!
Cậu lại đè mua mua, mua mua chột dạ, giống con cá giãy giãy đành đạch trên mặt đất.
Hệ thống 2333 trừng phạt nho nhỏ nó, thời gian không đợi người, nếu mình đã thuận lợi có đủ tích điểm, vậy thì cần thương lượng với các bạn, nên bắt đầu trước tiên.
Bắt đầu từ…
Hệ thống 2333 có chút hoảng thần.
Hiện tại Tiểu Nhất đang nói chuyện cùng Thịnh Tụng Thời, các hệ thống sẽ thoát khỏi uy hiếp của chủ hệ thống, thông báo với nhóm ký chủ một tiếng, bọn họ hợp tác với nhau, rồi sau này… Tương lai của không gian vô hạn, về mối quan hệ dị dạng giữa ký chủ và hệ thống…
Hệ thống 2333 khẽ động đôi mắt điện tử.
Nghĩ nhiều làm gì, chuyện đó suy xét sau! Bây giờ cậu cần làm chuyện quan trọng hơn!
【 Nâng cấp chủ hệ thống hay không? 】
【 Yes.
】
* * *
Cùng lúc này, Thịnh Tụng Thời nhận được tin Quý Ỷ Nguy sớm đã rời khỏi nhà.
Tha thứ cho hắn liên tục theo dõi Quý Ỷ Nguy, bởi vì hắn thật sự quá sợ Quý Ỷ Nguy tâm huyết dâng trào sẽ gây chuyện xấu.
Theo lý thuyết, mới vừa cùng 2333 công lược thế giới xong, hẳn là Quý Ỷ Nguy sẽ đi ngủ, nhưng không bao lâu Quý Ỷ Nguy đã ra cửa.
Quỷ dị hơn là, Quý Ỷ Nguy không tới tìm hắn, thậm chí không hề có tin tức hướng đi của Quý Ỷ Nguy, như thể anh đã bốc hơi.
Thịnh Tụng Thời mơ hồ ngửi được mùi mưa gió sắp đến.
Hắn nhìn ngoài cửa sổ, chợt có một đôi tai mèo xuất hiện.
… Màu trắng bạc, lóe sáng.
… Tai mèo của 1001.
Vừa vặn Ôn Tự mới cùng hắn nói xong, Thịnh Tụng Thời bảo Ôn Tự tránh mặt một chút.
Ôn Tự suy tư gật đầu, lập tức ra cửa.
Trịnh Hỉ Bi đứng ngoài cửa lo lắng, bởi vì trạng thái Ôn Tự thật sự rất tệ.
Hắn nhất thời không biết nên nói cái gì, tuy hắn là người có tính cách lạc quan, vẫn không khỏi khó mở lời, mãi mới gian nan mở miệng.
“Có lẽ… 1234 còn sống thì sao.”
“Tôi đã đếm đánh số hệ thống.” Ôn Tự nhàn nhạt nói, “Bị xử quyết không phải chỉ có 1234.
Chúng ta suy nghĩ kỹ vào, kết cục ký chủ, về hưu chỉ là âm mưu hão huyền, nhiệm vụ thất bại liền chết.
Vậy, có phải hệ thống cũng sẽ chết cùng?”
Trịnh Hỉ Bi sởn tóc gáy.
“Không, không thể nào… Chúng ta có thể là vật phẩm tiêu hao, nhưng hệ thống…”
Ôn Tự lắc đầu, mất đi 1234 khiến hắn trưởng thành rất nhiều, ánh mắt trở nên trầm lắng.
“Hệ thống tiêu hao không nhiều bằng chúng ta, nhưng vẫn có tiêu hao, bởi vì…”
“Chủ hệ thống muốn, khống chế tuyệt đối? Ký chủ lâu năm làm việc đến một năm nhất định, sẽ trả tích điểm để về hưu sống sung sướng…” Hắn nói tới đây hơi tạm dừng, trào phúng sửa miệng, “Không, là trả tích điểm mua quan tài mới đúng.”
“Hệ thống thì sao? Nếu một hệ thống tồn tại rất nhiều rất nhiều năm, có kinh nghiệm, trải nghiệm nhiều, liệu có trở thành mối uy hiếp cho chủ hệ thống?”
Trịnh Hỉ Bi sợ hãi mà nhìn hắn, Ôn Tự nói tiếp.
“Vừa nãy mới nói, chủ hệ thống muốn sự khống chế tuyệt đối, khống chế chúng ta, khống chế các hệ thống.
Giao một hệ thống lâu năm cho một ký chủ tay mơ, làm nhiệm vụ sẽ dễ bị thất bại, sau đó… Xử quyết.
Tốt quá còn gì, chủ hệ thống thoải mái kê cao gối mà ngủ.”
Hắn buồn cười.
“Tôi đã suy nghĩ cẩn thận, chúng ta là đàn sơn dương bị nuôi nhốt, bị chủ hệ thống lấy thịt cạo lông, tùy ý tàn sát, còn bị khích bác đấu đá nội bộ, rồi đơn phương đấu đá phe hệ thống.”
“Hệ thống tai mèo cũng bị nuôi nhốt, nhưng dù bị cái chết uy hiếp, chúng vẫn đào tim đào phổi cho chúng ta.”
Trong phòng, nhân viên không liên quan vừa đi, 1001 liền từ cửa sổ bay vào, chạm mặt Thịnh Tụng Thời.
Nó vẫn như cũ bình tĩnh dị thường, khẽ gật đầu nói.
“Thật vui khi chúng ta vẫn còn chút ăn ý, có một số việc tôi cần nói chuyện với anh… Tôi có thể tạo BUG trước không?”
Lần này biểu cảm của nó vô cùng nhân tính hóa, không còn ngụy trang trí tuệ nhân tạo.
Thịnh Tụng Thời nhìn đôi mắt điện tử đầy linh tính, trực giác cảm thấy nó sắp nói một chuyện rất quan trọng.
1001 biết ý tứ Tam Tam.
Một là Tam Tam muốn nó truyền đạt vụ hiệp nghị bảo mật cho Thịnh Tụng Thời, để ký chủ không còn cảnh giác hệ thống, không coi hệ thống nằm trong phạm vi kẻ địch.
1001 cũng cho rằng đây là chuyện quan trọng, cần phải nói cho rõ ràng.
Còn một ý tứ khác, Tam Tam hy vọng nó và Thịnh Tụng Thời