Quý Ỷ Nguy đột nhiên hưng phấn như bệnh nhân tâm thần, bắt chước máy đọc lặp đi lặp lại đòi hệ thống 2333 xác nhận.
“Thật vậy chăng? Thật sự muốn giam cầm tôi?”
Sự vui sướng phát ra từ nội tâm không giả chút nào.
Hệ thống 2333 đờ đẫn nhìn anh.
“… Đúng.”
Được cậu khẳng định, Quý Ỷ Nguy sướng rơn.
“Em có… trói bằng dây xích không?”
Ngữ khí ôn nhu, hướng dẫn từng bước, cẩn thận nhắc nhở.
“Nếu giam cầm, thì nên dùng dây xích.”
Hệ thống 2333: “…”
Méo meo, Quý Ỷ Nguy kỳ quái thế, anh có biết mình đang nói cái gì không? Cực cực cực kỳ bất thường!
Mắt thấy cảm xúc Quý Ỷ Nguy sắp vượt tầm kiểm soát, hệ thống 2333 không thể nhịn được nữa, tức giận bay lên, đập đập sọ não tràn ngập ý tưởng kỳ quái.
“Anh đang nói nhảm gì thế hả! Tỉnh táo hộ cái!”
Bị đập một cái, Quý Ỷ Nguy được gõ tỉnh.
Anh ngoan ngoãn ngồi ở bàn ăn hút mì sợi, nghe hệ thống 2333 nói chuyện.
“Quý Ỷ Nguy, hiện tại, liên hệ của hệ thống và ký chủ đã đứt đoạn.”
Cậu nói tới đây, tạm dừng một chút, nhìn về phía Quý Ỷ Nguy.
Cậu không biết nghe thấy tin này, Quý Ỷ Nguy sẽ có tâm tình thế nào, sẽ khổ sở ra sao? Hay là…
Quý Ỷ Nguy vốn dĩ rất khổ sở.
Ký chủ và hệ thống mất mối liên hệ, nghĩa là anh và Tam Tam mất mối liên hệ, không chỉ buồn bực, còn có thể khóc lóc thảm thiết.
Nhưng bây giờ, tuy vẻ mặt anh trầm buồn, trong lòng lại là hưng phấn không thôi.
Bởi vì anh bị Tam Tam giam cầm.
Bi thương chỉ là một thoáng chiêng trống vang trời!
Sống không còn gì luyến tiếc!
Hệ thống 2333 là một con mèo ngây thơ, đâu biết suy nghĩ Quý Ỷ Nguy như ngựa thoát cương.
Cậu tiếp tục châm chước tìm từ, nghiêm túc nói.
“Cho nên, lẽ ra anh phải ở lại không gian chủ hệ thống, giống các ký chủ khác.”
Thịnh Tụng Thời và đám ký chủ liên can biến thành hành lá nhảy múa xung quanh mình.
Quý Ỷ Nguy tưởng tượng cảnh tượng nhốn nháo ấy lập tức biến sắc, vội vàng giơ tay ấn chết dí hình ảnh kia.
Hệ thống 2333 đổi chủ đề, cụp đuôi chống nạnh.
“Nhưng, nếu tôi đã đem anh đến nơi đây, tôi sẽ thay anh chịu trách nhiệm tới cùng!”
Chịu trách nhiệm! Chịu trách nhiệm cho anh!
Sống không còn gì luyến tiếc!
Chứng điếc có chọn lọc của Quý Ỷ Nguy sẽ chẳng bao giờ khá lên được.
Hệ thống 2333 hướng Quý Ỷ Nguy long trọng giới thiệu.
“Nơi này là nhà mới của quả cầu mèo, đảo xa.
Anh có thể ở lại nơi này dưỡng thương, tiền đề là không được ra khỏi căn nhà này, không được để các quả cầu khác phát hiện, còn nữa…” Quả cầu mèo đen trịnh trọng cường điệu, “Tuyệt đối không được đi lên lầu hai!”
Đi ra ngoài sẽ dọa các quả cầu mèo, còn lầu hai… Là chỗ hệ thống 2333 đặt bản thể, cũng không thể để ai phát hiện.
“Được, Tam Tam.” Quý Ỷ Nguy cười nói, “Tôi sẽ không để trứng gà dính máu.”
Anh không ngu như cô dâu pháp sư trong truyện cổ tích, mở căn phòng không được vào, vi phạm điều cấm kỵ không nên nhìn thấy, và ngu ngốc nhuộm máu quả trứng trên tay.
Thanh niên hơi cụp lông mi, khóe môi gợi lên.
Được sống hạnh phúc cùng người yêu, tại sao lại phạm phải điều cấm kỵ?
Hệ thống 2333 liệt kê cái này cái kia không được phép.
Lắng nghe đủ loại yêu cầu, thái độ Quý Ỷ Nguy thập phần dịu ngoan, tất cả đều đáp ứng, không chút miễn cưỡng.
Tiếp theo, anh nhìn về phía quả cầu màu đen, vươn một bàn tay, tròng mắt đen thấm ý cười.
Hệ thống 2333 nhìn bàn tay Quý Ỷ Nguy, rồi nhìn nhìn Quý Ỷ Nguy.
Cậu biết đây là có ý gì, vì thế “Meo ô” một tiếng, nhảy vào trong lòng bàn tay, được Quý Ỷ Nguy áp bên má.
“Tam Tam, tôi rất để ý liên hệ của chúng ta, lại không quá để bụng.
Chỉ cần tôi được ở bên em thì sao cũng được.”
“Tôi sẽ ngoan ngoãn nghe lời, không vượt giới hạn, Tam Tam… Em còn chịu chơi với tôi không?”
Ký chủ và quả cầu mèo đã đường ai nấy đi, Quý Ỷ Nguy không hy vọng điều này sẽ ảnh hưởng mối quan hệ của mình và Tam Tam.
Rõ ràng quả cầu mèo đen là dân xã giao chuyên nghiệp, thế mà bây giờ lại thẹn thùng, nhỏ giọng nói thầm.
“Không chơi với anh, tôi mang anh về làm gì.”
Quý Ỷ Nguy bật cười.
Hệ thống 2333 nhìn Quý Ỷ Nguy cơm nước xong, kêu anh ở nhà nhớ dọn dẹp nhà cửa.
Quý Ỷ Nguy phát hiện lầu một có một cửa kính sát đất kín tường xinh đẹp, sửa sang một chút là phù hợp để cư trú.
Hệ thống 2333 nhổ ra một ít đồ đạc đã chuẩn bị sẵn, cho Quý Ỷ Nguy tùy ý sắp xếp, chuẩn bị ra cửa một chuyến.
Quý Ỷ Nguy hiền lương thục đức tiễn cậu đến cửa.
Nhìn quả cầu mèo bay ra khỏi cửa, thình lình hỏi.
“Tam Tam, thật sự không cần sao?”
Hệ thống 2333 hơi khó hiểu.
“Cái gì?”
Cái gì không cần? Không cần cái gì?
Quý Ỷ Nguy chỉ chỉ cổ mình, cười đến hương sắc xuân hoa.
“Để đảo đảm tôi không chạy loạn, em xích tôi lại đi.”
“… Meo mẻo?”
Quá choáng váng, hệ thống 2333 thậm chí còn nói bằng tiếng mẹ đẻ, lập tức dùng đuôi đánh Quý Ỷ Nguy.
“Anh có vấn đề! Anh cực kỳ có vấn đề! Một bé mèo thiện lương sao có thể làm chuyện tồi tệ như vậy!”
Quý Ỷ Nguy rất thất vọng.
“Không xích à… Tiếc quá à…”
“Méo méo!”
Có vấn đề! Quý Ỷ Nguy cực kỳ có vấn đề!
Chàng trai có mái tóc vàng trà dựa cửa, mỉm cười với hệ thống 2333.
“Vậy thì Tam Tam, tôi chờ em về nhà.”
Hệ thống 2333: “…”
Đây chính là kim ốc tàng kiều! Mình, mình biến thành con mèo xấu xa! Mình thế mà đem Quý Ỷ Nguy kim ốc tàng kiều!
Kim ốc tàng kiều…
Tàng kiều…
Hơ hơ… Hớ hớ hớ…
* * *
Như lão gia nuôi tiểu thiếp bên ngoài, hệ thống 2333 chắp đuôi sau lưng, huýt sáo ra vẻ không có việc gì, lắc lư bay đi.
Hôm nay cậu có hẹn các bạn mở họp.
Về cơ bản các quả cầu đều đã được 1234 sắp xếp chỗ ở xong.
Tại đảo xa, bọn nó không cần tăng ca, không bị khảo hạch thành tích, thậm chí không cần công tác!
Vì thế dọc đường đi họp, hệ thống 2333 nhìn thấy nơi nơi nằm đầy quả cầu mèo phơi nắng.
Các quả cầu chẳng cần làm cái gì, chỉ có ăn và ngủ, sống mơ mơ màng màng.
Meow! Đây có phải là cuộc sống lý tưởng sau khi lật đổ ông chủ!
Hệ thống 2333 đi vào địa điểm mở họp, nơi này gần khu trung ương, có thể nhìn thấy cây hoa đào.
1234 đã xây một tòa nhà tai mèo hình tròn màu trắng ở chỗ này.
Chính xác hơn là, đa số các kiến trúc ở đảo xa đều có tai mèo, đây là một thành phố mèo.
Hệ thống 2333 cùng các bạn lần lượt chạm trán nhau, điểm danh theo đánh số! Bắt đầu mở họp!
Chủ đề của cuộc họp hôm nay là vấn đề đảm bảo chất lượng sinh hoạt.
1818 trước hết mở miệng, nó nhặt về nghề cũ, phụ trách vật tư hậu cần.
Nó lấy ra một danh sách, trần thuật vật tư trước mắt có thể chống đỡ bao lâu.
Hiện tại bọn nó không thể đào quặng, không có nguồn năng lượng khoáng thạch, dự định sẽ trao đổi một số nguyên liệu hữu dụng chưa sử dụng với các tộc khác.
Mọi người đều nhất trí đồng ý.
1818 nghĩ đến những vật tư sắp bị mang đi buôn bán, nghiến răng băm vằm dưa hấu.
Hệ thống 2333 giơ cái đuôi.
“Tại sao lại cắt miếng dưa hấu? Như vậy không phải nhanh hư hơn hả?”
“Tôi sẽ chú ý.” Biểu tình trên màn hình 1818 cực hung ác, “Nhưng sau này, trước mặt tôi, không được xuất hiện dưa hấu nguyên vẹn! Tôi hận dưa hấu!”
Kho bạc nhỏ của tôiiiiii!
“Phi thuyền đã bảo trì xong.
Tôi sẽ cùng 1234 và hai đàn em, tiếp tục nghiên cứu đột phá kỹ