Nếu có thể quan sát bao quát từ xa, toàn bộ không gian chủ hệ thống trông giống một bên chiếc đồng hồ cát khổng lồ, mà “khu hòm đồ” chính là vòng eo nhỏ hẹp của đồng hồ cát.
Bên ngoài không gian chủ hệ thống là vô số thế giới nhỏ, tất cả liên kết thành một mạng lưới “Không gian vô hạn”.
Hệ thống và ký chủ sinh sống tại không gian vô hạn, làm việc và nghỉ ngơi, cứ thế phát triển thành bây giờ.
Hệ thống 2333 ngồi trên vai Quý Ỷ Nguy, thân hình tròn vo thế mà ngồi rất vững, thậm chí còn mọc ra một cái đuôi máy màu đen để cuốn bó hoa Quý Ỷ Nguy tặng cho mình.
Từ xa nhìn qua chỉ thấy bó hoa to che khuất quả cầu máy, cứ như hoa tự nở trên vai Quý Ỷ Nguy.
Đại ma vương có nở hoa thì vẫn là đại ma vương, tất cả hệ thống và ký chủ gặp họ đều dán vào tường cẩn thận nhích nhích, Quý Ỷ Nguy không để bụng người xung quanh, toàn tâm toàn ý vào quả cầu meo meo trên vai.
Anh nhìn quả cầu đen dùng đuôi cuốn bó hoa, xoay tới xoay lui ngắm nghía, có vẻ vô cùng thích thú, bèn mở miệng.
“Lẽ ra nên chặt cả cây mang về nhỉ.”
Tam Tam thích đồ vật như vậy, đều vì Tam Tam.
Cái đuôi đang lắc lư bó hoa của hệ thống 2333 dừng lại, hai con mắt điện tử dựng đứng biến mất, biểu tình câm nín.
Cậu tưởng tượng cảnh Quý Ỷ Nguy hành nghề làm vườn, cầm rìu vừa lạnh lùng chặt cây cổ thụ vừa hét “hây yo”, cảm thấy hơi đau mắt, không thể tiếp thu nổi.
Hơn nữa……
“Sao anh ngốc thế, 1cm vật chất mang về từ tiểu thế giới tốn tận mười tích điểm đấy!” Màn hình hệ thống 2333 hiện chữ ‘đau xót’, “Anh mà làm thế có khi toàn bộ tích điểm nhận từ nhiệm vụ lần này cũng không đủ bù đắp, cả cái cây hoa đâu có đáng giá bằng mớ tích điểm ấy!”
Cậu lẩm bà lầm bầm lải nhải, còn tính thử số tích điểm thiệt hại nếu Quý Ỷ Nguy làm thật, rầm rì ra tiếng.
“Đến lúc đó anh chỉ còn…”
“Không điểm!”
“Không không không không không điểm!”
Hệ thống 2333 am hiểu bắt chước, nói y như người máy bị rè nên nói lắp.
Vài ký chủ dán tường đi ngang qua vô tình nghe được đều bị chọc cười, nhưng chưa kịp cười tiếng thứ hai đã bị Quý Ỷ Nguy liếc qua.
“Tam Tam cười với tôi.” Khóe môi anh mang ý cười, ánh mắt lại tối tăm nặng nề, “Cười cái gì mà cười.”
Một ký chủ xui xẻo: “……”
Má ơi đáng sợ quá! Đại ma vương lại phát bệnh! Hắn cút! Hắn cút liền đây!
Ký chủ xui xẻo dùng vận tốc ánh sáng bò ra thật xa, hệ thống 2333 ngồi trên vai ngó theo, đang không hiểu ký chủ kia bị làm sao thì bị một câu của Quý Ỷ Nguy thu hút sự chú ý.
“Tam Tam, thế em tính thử cái cây khác xem?” Anh khoa tay múa chân một chút mô tả phương hướng tính toán, “To cỡ này.”
Hệ thống số 2333: “…… vẫn là, là không?”
Một phút sau, hệ thống 2333 nhìn Quý Ỷ Nguy ngồi gục xuống đất cười hụt cả hơi, thẹn quá thành giận.
“Méo méo méo, phiền chết mèo!”
Đường về nhà kế tiếp, hệ thống 2333 giận dỗi ngồi trên đầu Quý Ỷ Nguy, làm đại ma vương nở hoa trên đầu.
Hệ thống 2333 còn thông minh chống nhánh cây lên đỉnh đầu Quý Ỷ Nguy, tiết kiệm sức lực cho mình.
Quý Ỷ Nguy ra khỏi đường hầm, giơ tay xem đồng hồ, hình ảnh các bụi tầm gửi* ký sinh trên cây đại thụ, tán cây tạo hình văn chim bay giương cánh xuất hiện.
—— đây là biểu tượng không gian vô hạn.
【 xác nhận ký chủ sở hữu năng lực phong tỏa, cho phép thông hành.
】
“Về nhà ăn gì đây…” Hệ thống 2333 có vẻ phiền não, “Quý Ỷ Nguy, anh muốn ăn cơm hay gì khác?”
“Muốn ăn cơm.”
“Hay anh về tắm trước đi?”
“Được.”
“Vừa rồi anh có gặp ký chủ của hệ thống số 6666 không, chắc là hai người ra cùng một cổng nhỉ.”
“Không gặp, khả năng cao là ra khác chỗ.”
Quý Ỷ Nguy trước sau đều cười trả lời, thanh âm hoạt bát của quả cầu meo meo từ đỉnh đầu truyền xuống như những ngôi sao rơi, anh nhìn chăm chú vào những tia sáng lấp lánh ấy, tâm tình vô cùng tĩnh lặng.
Anh không nói dối Tam Tam, xác thật là anh không gặp ký chủ của hệ thống số 6666, chẳng qua, là anh cố tình đổi cổng ra.
Tuy rằng việc tạo niềm tin và sự tin tưởng từ người mới rồi phá hủy hoàn toàn là một chuyện rất thú vị, nhưng trước mắt anh chỉ muốn về nhà ăn cơm cùng Tam Tam.
Bữa cơm có cơm trắng và thịt ăn kèm, trước khi dùng cơm tắm rửa sạch sẽ, sau khi ăn xong thì xem phim điện ảnh cùng Tam Tam.
Năm tháng bình yên chỉ đến vậy.
Nhà của Quý Ỷ Nguy thuộc khu “Biển cảng” tại không gian chủ hệ thống.
Đó là một căn nhà kiểu Tây hai tầng ven biển, bốn phía mọc nhiều cây dừa, chim âu bay đầy trời.
Không gian chủ hệ thống tận lực chuẩn bị nhiều loại khu vực để ký chủ có thể mua nhà nghỉ ngơi, từ rừng rậm đến thảo nguyên, từ hải đảo đến hoang mạc, cái gì cũng có.
Quý Ỷ Nguy như cũ giơ đồng hồ mở cửa phòng, hệ thống 2333 trên đầu anh lập tức bay thẳng vào nhà.
“Quý Ỷ Nguy, chúng ta về đến nhà rồi!”
Cậu vui vẻ la hét.
Hệ thống 2333 trước tìm bình hoa, hứng nước rồi cắm bó hoa vào, sau đó bắt đầu bận rộn tới lui.
Đầu tiên là đến phòng tắm bấm máy nước nóng để bồn tắm được bơm đầy nước ấm, tuyệt đối đủ dùng; rồi bay tới ban công giặt và treo quần áo lên phơi nắng, thấy hơi nước trong quần áo đã bốc hơi kha khá thì bay đi chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn.
Bận rộn chứ hệ thống 2333 vẫn bớt chút thời gian giục Quý Ỷ Nguy đang chậm rãi cởi áo khoác.
“Anh mau đi tắm rửa! Tắm xong liền ăn cơm!”
Quý Ỷ Nguy hoàn toàn thả lỏng, lười biếng ừ một tiếng rồi đi vào phòng tắm.
Trên đường đi lại bị hệ thống 2333 gọi lại, nhắc anh nhớ thu quần áo phơi ngoài ban công và lau dọn bàn ăn.
“Được……”
Âm cuối của anh lộ rõ sự lười biếng thản thơi.
Ngắm hệ thống 2333 dọn phòng bay vèo vèo khắp nơi, anh thò tay sờ sờ vành tai màu đen trên đầu quả cầu meo meo.
“Tôi tưởng tắm xong mới thu quần áo…”
Anh kéo dài giọng làm nũng, hệ thống 2333 dùng đuôi cuốn lấy một quả cà chua trong phòng bếp, hướng về phía anh múa may uy hiếp, giả bộ muốn ném.
“Vậy anh mau đi tắm ngay!”
“Rào rào” tiếng nước vòi sen cuối cùng cũng vang lên, hệ