Tử thần nhìn chằm chằm, ba người lập tức nhìn trời nhìn đất, chờ Quý Ỷ Nguy dời ánh mắt mới lặng lẽ thở phào một hơi.
Được cái không có đối lập không sợ bị ghi thù.
Nhìn chủ hệ thống có cái đầu máy móc quỷ dị xấu hoắc, lại nhìn quả cầu be bé trong túi Quý Ỷ Nguy, ngay cả Thịnh Tụng Thời chưa từng thấy hệ thống đáng yêu, thậm chí là phòng bị hệ thống cũng không thể không thừa nhận…
Hệ thống tai mèo thật là đáng yêu.
Chủ hệ thống và hệ thống tai mèo cùng một giống loài thật à?
Ba người đều không tính báo cáo việc Quý Ỷ Nguy mang hệ thống theo, giữ im trầm mặc.
Thành ra hệ thống 2333 được ngồi ghế VIP, vừa uống gói bổ sung hàng hiếm vừa nghe hội nghị ký chủ.
Âm nhạc giữa hội trường nhỏ dần, các người máy ngừng hoạt động.
Các ký chủ cũng nể mặt, tất cả bỏ đồ ăn và rượu trên tay xuống, nhìn về phía sân khấu.
Chủ hệ thống chậm rãi bay lên đài, vẫn mang cái thái độ hai mặt thấy ghét đó.
“Xin chào tất cả quý tinh anh, cảm ơn các vị đã thu xếp công việc bớt chút thì giờ đến đây.” Khóe miệng kim loại như cũ cong lên, nó nhìn quanh hội trường thật sâu, hốc mắt sáng rỡ thâm trầm chớp một cái.
Hệ thống 2333 chết trong lòng nhiều chút, thì ra trong kho từ điển của chủ hệ thống còn có cụm giao tiếp trịnh trọng “thu xếp công việc bớt chút thì giờ”…
Cậu ghi âm mấy câu này lại, khi về nhà sẽ cài làm chuông báo thức.
Cậu chắc chắn bất cứ quả cầu mèo nào nghe được chủ hệ thống nói “thu xếp công việc bớt chút thì giờ” đều sẽ cười tới mức lăn từ trên cọc nạp điện xuống đất.
Các kỷ chủ ở đây cũng cười, là kiểu cười thiện ý lịch sự.
Đa số các ký chủ không biết bí mật không gian vô hạn, đối với bọn họ, không gian vô hạn là cơ hội tái sinh của họ, một cơ hội sống tiếp hiếm hoi khó có được.
Có mấy ký chủ có vẻ khá thân với chủ hệ thống, nghe vậy cười tiếp lời.
“Chúng ta thân quen với nhau mà, ngài cần gì cứ việc nói.”
“Tôi nghe nói sắp sửa thêm phí không làm nhiệm vụ hả?”
Tăng phí, một đề tài luôn luôn nhạy cảm, chủ hệ thống hiển nhiên sớm có chuẩn bị, nó nói tiếp.
“Đúng vậy, nhưng tuyệt đối không làm tăng gánh nặng cho mọi người.”
Nó nhìn chung quanh một vòng lần nữa, thấy các ký chủ vẫn nghiêm túc nghe nó nói, độ cong khóe miệng liền lớn hơn.
Kkhông gian vô hạn không bán hai giá, nhóm ký chủ đều tin nó, tuân thủ quy tắc của nó, cũng không hề hoài nghi.
Có lẽ có vài kẻ biết sự thật, thế thì sao? Mấy kẻ đó sớm muộn gì cũng bị nó tìm ra, tiêu diệt toàn bộ.
Chủ hệ thống thuần thục ra bài tình cảm.
“Chúng ta đều biết các ký chủ tinh anh có mặt tại đây đều là những người tích cực làm nhiệm vụ, ngược lại những ký chủ năng lực kém ký chủ bình thường và ký chủ mới, luôn muốn ăn vạ tại không gian chủ hệ thống trốn làm nhiệm vụ.”
“Không muốn trả giá quá nhiều, ngược lại tiêu hao số tích điểm dùng để duy trì năng lượng vận hành không gian mà mọi người vất vả kiếm lấy…”
“Cực kỳ nghiêm trọng.” Nó cường điệu, “Thật quá ích kỷ, quá ác độc!”
“Cho nên, tôi quyết định tăng phí.
Quá mười ngày không làm nhiệm vụ, nộp phạt một vạn tích điểm.” Nó nói xong vội vàng an ủi nhóm ký chủ, “Đương nhiên không có yêu cầu tích điểm tối thiểu.
Miễn là trong thời gian cho phép đi làm nhiệm vụ là được.”
Ký chủ thâm niên nhiều tích điểm không nói, chứ đối với ký chủ bình thường, một vạn tích điểm tuyệt đối là đòi mạng.
Một khi quy định này được thông qua, các ký chủ tầng dưới chót chắc chắn phải cày cuốc tích điểm ngày đêm, tỉ lệ tử vong cũng sẽ tăng mạnh.
2333 nghe mà căng thẳng trong lòng, cậu biết đây là thủ đoạn của chủ hệ thống, định đoạt chuyện sinh tử của một bộ phận ký chủ, lại ra vẻ khổ tâm vì ích lợi của ký chủ.
Chủ hệ thống không chỉ phân biệt đối xử giữa hệ thống và ký chủ, mà còn phân biệt đối xử các tầng lớp ký chủ, thủ đoạn dơ thật sự.
Nhưng hệ thống 2333 xòe đuôi tính toán.
Không có máy tính chỉ xài hai cái đuôi, cậu tính toán hơi gian nan, cơ mà càng tính lỗ tai càng rung.
【 Một vạn tích tích đổi mười ngày, ba vạn tích điểm là một tháng, 36 vạn tích điểm chính là một năm…】
Hả? Hỏi đổi cái gì á? Đương nhiên là kỳ nghỉ!
Tính xong hệ thống 2333 lã chã rơi lệ.
Xin hỏi, hệ thống có thể đổi kỳ nghỉ như vậy không? Nếu bọn nó chỉ được trích 5%, như vậy quy đổi sang 5%, chính là 500 tích điểm cho mười ngày nghỉ!
Các hệ thống một năm chỉ được nghỉ phép ba ngày thôi đó! 500 tích điểm! Mười ngày! Cậu đồng ý!
Âm thanh cậu tính nhẩm bị Quý Ỷ Nguy nghe được.
Quý Ỷ Nguy hơi trầm tư, hoàn toàn nhất trí với suy nghĩ của 2333!
Tam Tam thật là thông minh! Dùng tích điểm đổi ngày nghỉ kèo quá ngon! Sao anh không nghĩ tới nhỉ!
Hệ thống 2333 nhìn Quý Ỷ Nguy giơ tay, lộ đồng hồ, ngắt lời chủ hệ thống.
“Tôi giao trước một trăm vạn.”
Anh nói, ý bảo kiểm tra đồng hồ.
“Tôi muốn trải nghiệm cảm giác tận hưởng cuộc sống ba năm tại không gian chủ hệ thống.”
Chủ hệ thống: “…”
Các ký chủ: “…”
Cách cửa thế giới mới được mở ra!
Hệ thống 2333: “…”
Ơ ơ, ý cậu là cậu tốn chút tích điểm để mua vài ngày nghỉ phép! Chứ không bảo Quý Ỷ Nguy trả một phát một trăm vạn! Đồ phá của! Đồ tiêu tiền như nước!
Nụ cười chủ hệ thống bắt đầu miễn cưỡng.
“Quý tiên sinh, xin đừng nói giỡn.”
Đây là phạt tiền! Không được chủ động bị phạt tiền đổi kỳ nghỉ! Là ai? Là ai tư duy theo hướng thần kỳ này! Xem ra nó cần hoàn thiện bổ sung vài điều kiện hạn chế liên quan.
Quý Ỷ Nguy cười lạnh.
“Bớt xàm, ai thèm nói giỡn với mày.”
Một người thân thiết với chủ hệ thống định ra mặt giảng hòa bị đồng bạn kéo lại, đưa mắt ra hiệu mãnh liệt.
Đắc tội đại ma vương, không muốn sống nữa hả?
Ký chủ: “…”
Hắn lập tức mắt nhìn mũi mũi nhìn tim.
Thà đắc tội chủ hệ thống chứ đừng đắc tội Quý Ỷ Nguy, mấy ngày hôm trước Quý Ỷ Nguy mới dở chứng phát điên xong, ai dám chọc anh ta?
Chủ hệ thống cũng không dám đắc tội Quý Ỷ Nguy, chỉ có thể lảng tránh vấn đề này, chuyển sang vấn đề tiếp theo.
“Về phương diện khác, để cải thiện chất lượng phục vụ ký chủ, tôi chuẩn bị tiến hành một bước tăng cường hệ thống quản lý.”
Nó miễn cưỡng lấy lại tiết tấu của mình.
Quý Ỷ Nguy không cắn chặt vấn đề, chỉ cười