Hệ thống 2333 không phải là một con mèo thích ôm tâm sự trong lòng, ngược lại, nó biết rõ cái gọi là lực lượng hữu hạn và tiếp thu ý kiến quần chúng.
Thế là cậu lập tức nói phát hiện của mình cho các bạn.
Hiện tại bọn nó đối diện với cửa thang máy, nhìn cậu dùng hai cái đuôi khoa tay múa chân.
“Cực lớn!”
Rồi thay đổi cách miêu tả, khoa tay múa chân chỉ chỉ loạt thang máy nhỏ mà hệ thống đang dùng.
“Nho nhỏ!”
Hệ thống 1001 tự hỏi một lát liền hiểu ý cậu, lẩm bẩm nói.
“Đúng vậy.
Hệ thống rất nhỏ, vì sao thang máy bỏ hoang lại… lớn như thế?”
Hệ thống 2222 cũng chìm vào tự hỏi, sau đó dùng đuôi vỗ cái bốp vào đầu.
“Tôi hiểu rồi!”
Các quả cầu mèo lập tức quay quay sang nó, 2222 háo hức tự hào trình bày kết quả tự hỏi.
“Chẳng phải do xây xong thì phát hiện lớn hơn dự kiến nên mới vứt đi à?”
“…”
Các quả cầu mèo nhìn nó một lời khó nói hết.
Sao trong đám hệ thống lại lòi ra một kẻ có chỉ số thông minh âm sâu lòng đất thế hả!
Hệ thống 2222: “???”
4399 bay lên cao, rà quét cửa thang máy một lượt, rồi chậm rãi đáp xuống.
“Thời gian xây dựng hai bên giếng thang máy khác nhau.” 4399 và ký chủ cũ đều hứng thú với máy móc, đã từng nghiên cứu các phương tiện di chuyển tại không gian chủ hệ thống.
“Hiện tại chúng ta dùng thang máy nhỏ, thời gian xây dựng đại khái cùng đợt với nhóm hệ thống thứ nhất, mà giếng thang máy cũ…” Nó gõ nhẹ đuôi vào cửa kim loại, “Thời gian xuất hiện sớm hơn nhóm hệ thống thứ nhất, cùng thời với toàn bộ khu vực hệ thống hoạt động.”
Nghĩa là khu vực hệ thống sinh hoạt trên thực tế từng được cải tạo, trùng tu trên một khu vực sẵn có.
Hệ thống 2333 nhìn thang máy, bỗng nói.
“Không biết khu ký chủ có phải cũng như thế này.
Tôi sẽ dành thời gian kiểm tra một chút.”
“Để tôi lắp cho cậu công cụ đo lường niên đại kiến trúc.” 4399 lấy mũi khoan, dưới cái nhìn khiếp sợ của hai quả cầu mèo, bắt đầu khoan sọ não hệ thống 2333, “Đợi một lát, đừng bay loạn, xong liền đây.”
Cái đuôi của nó bắn ra tia lửa bốn phía, sọ não hệ thống 2333 cũng bắn tia lửa bốn phía, 4399 thậm chí còn nhàn rỗi hỏi hang hai quả cầu đang sợ hãi ôm nhau.
“Các anh có muốn lắp thêm thiết bị không?”
Hệ thống 2333 là dân chuyên bị cải tạo phi pháp, cao hứng đến độ rung đùi.
“Cải tạo thoải mái lắm á!”
“Đừng nhúc nhích, xuyên thủng đầu bây giờ!”
Sau khi cải tạo chớp nhoáng, 4399 hoàn toàn không cảm thấy bản thân là nhà khoa học mèo điên loạn, vừa dùng khăn mềm lau đuôi vừa nói.
“Muốn mở điện thang máy đúng không? Không biết tình hình bên trong bị chặn như thế nào, tốt nhất là nghĩ biện pháp chui vào trước.”
Hệ thống 2333 mới vừa độ linh kiện, đang xuân phong đắc ý, nghe vậy lập tức chân chó nháy mắt ra hiệu với hệ thống 2222, hai quả cầu xông lên cạy cửa thang máy, cố sức đến mức dựng đứng hai tai, vẫn không mở được.
4399 nhìn hai con mèo như hai thằng ngu.
Hệ thống 2333 dần dần thấy ngượng ngùng, cậu dừng lại sờ sờ cái mũi không tồn tại.
“Tiểu Cửu, không phải bây giờ cậu nên úm ba la hả!”
“Úm ba la gì?” 4399 vẻ mặt chết lặng.
“Như vậy nè!” Hệ thống 2333 gấp đến độ nhảy tưng tưng, làm mẫu một chút, “Úm ba la, ta da~ cánh cửa thần kỳ! Như vậy đó!”
Móc ra một cánh cửa thần kỳ, để bọn nó trực tiếp bước vào trong giếng thang máy!
Làm ơn đó bạn thân tuổi ấu thơ!
4399 thoạt nhìn đã hiểu, học bộ dáng của 2333, dưới cái nhìn hưng phấn của cậu, đuôi mèo thò vào trong bụng…
“Úm ba la~ ta da~”
Nó lấy ra cây búa cái xẻng cưa điện và tua vít, phân phát cho từng quả cầu mèo, biểu cảm trên màn hình lạnh te.
“Đi làm việc đi.
Tôi vẽ vị trí cho, các anh đục một lối vào bên cạnh.”
“Vậy còn cậu?” Hệ thống 2333 nhịn không được hỏi.
“Đây là công việc đơn giản, chuyên viên kỹ thuật cao như tôi không cần động thủ…” 4399 nhàn nhã xoắn ốc cái đuôi ngồi lên, thậm chí lấy ra một gói bổ sung chuẩn bị uống, “Huống chi không phải đã vẽ vòng tròn cho các anh rồi à? Làm việc đi.”
Hệ thống 2333 chỉ đành khóc lóc đi làm việc, một bên làm việc, một bên khóc hức hức.
“Hu hu hu, đồ Doraemon giả…”
* * *
Khu ký chủ sinh hoạt.
Nửa đêm, Quý Ỷ Nguy nhận được tin nhắn mã hóa thứ nhất.
Anh nằm trên giường không nhúc nhích, duỗi tay sờ bên cổ mình… quả nhiên Tam Tam đã đi về.
Anh suy nghĩ về đề nghị ban ngày của Thịnh Tụng Thời.
Lời mời đột nhập khu sinh hoạt hệ thống làm lòng anh ngứa ngáy như bị cỏ đuôi chó trêu chọc, lúc trước chưa từng nghĩ qua, một khi bắt đầu nghĩ tới thì không thể ngừng được.
Anh thật sự rất muốn nhìn Tam Tam khi không làm việc, anh có thể ngồi xổm trước cọc nạp điện ngắm Tam Tam cả đêm, sau đó nói lời chào buổi sáng khi Tam Tam khởi động lại.
Ngọt ngào ghê!
Nghĩ đến đây, Quý Ỷ Nguy lười biếng mở đồng hồ, không vội xem tin nhắn Thịnh Tụng Thời gửi, mà mở giao diện thương thành chủ hệ thống.
Anh nhìn sơ trang chủ, không gói bổ sung vị mới, tiếp theo thuần thục lướt xuống cuối danh sách vật phẩm, liên tục bấm lướt một giao diện không tồn tại.
Hiển nhiên Quý Ỷ Nguy cũng biết tạo BUG.
Anh rất giỏi tạo BUG, ví dụ như âm thầm không dấu vết xâm nhập máy tính tác giả và đọc chương mới nhất đang viết dở, cũng có thể vào xem kho hàng Tam Tam chưa xắp xếp lại, nhìn mấy đoạn mã loạn hàng hóa linh tinh.
Anh thường trộm xài BUG này, đoán xem Tam Tam đang chuẩn bị đồ vật gì, hoặc đồ vật nào khó xài khó bán.
Đối với loại hàng hóa thứ hai, anh sẽ chủ động nói yêu cầu của mình, rồi thuyết phục Tam Tam nhượng bán cho anh giá 20% chiết khấu.
Quý Ỷ Nguy đột nhiên dừng lướt.
Trên giao diện trước mắt, một biểu tượng nho nhỏ đang nằm lẳng lặng bên trong ô vuông chứa vật phẩm.
【@#¥%& hoa đào.
】
Tam Tam lưu trữ cành hoa.
Quý Ỷ Nguy