Ôn Tự có cảm giác mình bị quỷ ám.
Hắn cứ có cảm giác bị một thứ gì đó “tròn quay” bám theo mình, lén lút nhìn trộm hắn.
Tình huống này thường xuyên xuất hiện, ví dụ như khi hắn ở trung tâm phân phối nhiệm vụ xem phân tích thế giới, khi mua cơm hộp của một người chơi bán vỉa hè, khi nhìn chằm chằm người máy đi ngang qua tự hỏi có thể chôm về nghiêm cứu không, khi hắn đi WC… Trong WC hoàn toàn không có.
Quỷ này còn rất biết tôn trọng quyền riêng tư của người khác!
Ôn Tự ngồi trên bồn cầu WC đậy đắp tự hỏi.
Quỷ dị nhất là, cảm giác bị theo dõi có sự gián đoạn.
Đây không phải chuyện tốt, so với bị theo dõi ngày đêm còn khủng bố hơn.
Ôn Tự suốt ngày nghi thần nghi quỷ, đến lúc thả lỏng là lại bị theo dõi, lặp đi lặp lại, làm hắn suy nhược thần kinh.
Cũng tìm không thấy kẻ theo dõi, không gian chủ hệ thống an toàn cực kỳ, không có khả năng xuất hiện quỷ quái.
Ôn Tự tự tìm lý do, chắc là bị Quý Ỷ Nguy dọa quá mức nên sinh ra ảo giác.
Nhắc tới Quý Ỷ Nguy, còn một nguyên nhân khác khiến Ôn Tự bị suy nhược thần kinh…
Bị Quý Ỷ Nguy gây áp lực.
Quý Ỷ Nguy đơn phương hẹn hắn, 11 giờ khuya cuối tuần sẽ gặp hắn tại kho hàng, hy vọng Ôn Tự sẽ đem toàn bộ thành quả nghiên cứu từ trước tới nay đến cho anh triển lãm.
Ôn Tự không biết vì sao anh hẹn giờ trễ đến vậy, hắn không dám hỏi, cũng không dám phản đối, chỉ có thể nhận lời, sau đó ra roi thúc ngựa* làm một chuyện.
Đọc tr????уện ch????ẩn không q????ảng cáo ( tr???????? tr????у????n.Vn )
Giấu một phần người máy được dùng để thực nghiệm virus.
Ôn Tự trộm rất nhiều người máy chủ hệ thống theo cách riêng của mình.
Tạo một LAN* giả và truyền mệnh lệnh giả vào người máy, thậm chí có thể đặt quyền hạn của mình lên trên chủ hệ thống, trưng thu người máy về dùng mà không bị chủ hệ thống phát hiện.
Người máy giao mâm trái cây cho Quý Ỷ Nguy chính là như vậy, nhưng người máy chỉ có thể sử dụng công năng vốn có, nếu nó là người máy giao cơm hộp, vậy thì mãi mãi chỉ biết giao cơm hộp.
Ôn Tự thật sự không rành lập trình viết chương trình mới.
Các người máy tích lũy đến bây giờ, có khoảng năm sáu trăm cái, hơn một nửa được thả về đội ngũ người máy, tùy thời thuyên chuyển, một nửa thì giữ lại làm nghiêm cứu.
Ôn Tự đặt chúng tại một kho hàng an toàn.
Chúng đều có thể đưa cho Quý Ỷ Nguy xem, ngoại trừ hơn một trăm người máy bị Ôn Tự cấy virus để khai phá.
Tuy có khuynh hướng nhằm vào hệ thống, nhưng trước mắt Ôn Tự chỉ thành công thí nghiệm virus trên người máy.
Loại virus này lây nhiễm thông qua mạng lưới internet người máy, có thể làm người máy bị loạn chương trình, gặp người điều khiển nắm quyền hạn tối cao sẽ lập tức tấn công, tấn công thất bại sẽ tự bạo.
Virus còn ở giai đoạn thí nghiệm.
Ôn Tự từng thử lây nhiễm virus ở quy mô nhất định và khiến người máy chuyển sang hình thức công kích, tăng xác suất tấn công một kích trí mạng vào chủ hệ thống.
Hắn và Thịnh Tụng Thời đều cho rằng, trừ chủ hệ thống, người máy và hệ thống tại không gian vô hạn đều có chung hình thức.
Bởi vì nếu coi không gian vô hạn là một trò chơi, hai bộ hình thức sẽ gây xung đột, chẳng qua hệ thống là hàng cao cấp hơn một chút.
Nhưng sau khi được Chu Nguyệt Xuất dẫn xuống giếng thang máy, biết hệ thống có trí tuệ, Ôn Tự ngược lại cho rằng virus này không có tác dụng với hệ thống.
Nghiên cứu của hắn vứt hết sọt rác.
Dù hệ thống vốn là sinh mệnh có trí tuệ, hay là thể máy móc được rót sinh mệnh trí tuệ vào, đều đã là một loại khoa học kỹ thuật khác hẳn, là cao duy*, là trình độ mà hắn không thể nào chạm tới.
Ôn Tự suy đoán, chủ hệ thống chính là sản vật* kỹ thuật cao, cho nên hắn căn bản không thể lây nhiễm hoặc điều khiển.
Ôn Tự đứng giữa kho hàng, chỉ thị người máy lần lượt đi vào kho hàng ẩn, nhìn các người máy dần dần bị bóng tối nuốt hết, không biết vì sao, từ khi biết virus không có tác dụng với hệ thống, nghiên cứu về không, trong lòng hắn lại như buông gánh nặng.
Vì sao? Có thể là bởi 1234 luôn chờ mong đáp lại hắn, như một con mèo ngoan tìm được thứ gì tốt ở bên ngoài đều tha về cho hắn, nề nếp nói năng máy móc, lại trước sau không rời bỏ hắn.
Nếu là sinh mệnh trí tuệ, thái độ của hắn trước giờ…
Ôn Tự không dám nghĩ tiếp.
Ôn Tự bận rộn hơn nửa đêm, rốt cuộc cũng sửa sang xong kho hàng.
Kho hàng nhỏ này được giấu sau một cánh cửa ẩn, cửa ẩn hòa làm một cùng vách tường, một khe hở cũng không có, thêm một số yếu tố khác, cực kỳ cực kỳ khó phát hiện.
Kho hàng nhỏ cần nhập mật mã mới vào được.
Lúc nhập mật mã xác nhận đóng cửa kho hàng, Ôn Tự cứ có cảm giác bị nhìn chằm chằm.
Hắn đột ngột quay đầu, vẫn không thấy cái gì.
Hắn trầm tư một lát, xuất phát từ cẩn thận, giơ tay chạm màn hình đổi chỗ hai số mật khẩu.
Dưới cửa sổ nơi hắn không nhìn tới, một thân ảnh có tai mèo vội vàng bay mất.
* * *
Á ha ha! Bị cậu phát hiện rồi nhé!
Hệ thống 2333 nở hoa trong lòng, quá tốt, cậu đã xác định được vị trí kho hàng người máy.
Nghĩ đến mấy trăm người máy, màn hình cậu sáng rừng rực!
Hơn nữa qua quan sát cậu phát hiện, Ôn Tự giấu một phần người máy riêng một chỗ, ước chừng hơn một trăm, chúng nhất định là người máy tốt nhất! Cho nên mới phải đặc biệt giấu đi!
Cậu không tính trộm hết sạch mấy trăm người máy của người ta, chỉ tính trộm một phần tốt nhất kia thôi, thật là có lương tâm đen ăn đen.
Ký chủ 1234 ăn chủ hệ thống, cậu ăn ký chủ 1234, chuỗi thức ăn hoàn mỹ!
Hệ thống 2333 tính chờ tan tầm dỗ ngủ Quý Ỷ Nguy liền đi, tuy nhiên suy xét đến bản thân thế đơn lực mỏng, trong bụng đang chứa một tai mèo khổng lồ, nếu muốn thu gom người máy, tốt nhất là nhờ vài hệ thống khác giúp đỡ.
Cho nên ban đêm, ba quả cầu mèo đứng ngoài kho hàng của Ôn Tự.
Nơi này là khu vực ký chủ sinh hoạt hẻo lánh, chủ yếu dùng làm kho trữ đồ.
Đèn đường chiếu sáng trên đầu, nhưng đèn đường thưa thớt, chung quanh vẫn rất tối tăm, chỉ có thể nhìn thấy lờ mờ ba cái đầu mèo.
Cái đầu bên trái kích động đến mức tai mèo rung bần bật.
“Tiền bối Tam Tam! Kế tiếp chúng ta làm gì!”
Tiền bối Tam Tam nói với nó đêm nay tới hỗ trợ ăn người máy, nó chưa từng được ăn người máy! Tiền bối Tam Tam luôn có nhiều hoạt động mới lạ, đầu tiên là thông cống thoát nước… rồi thông giếng thang máy, giờ là ăn người máy.
Bất đồng với đầu mèo kích động bên trái, đầu mèo bên phải trông có