Kho hàng sau cửa ẩn trống không, Quý Ỷ Nguy có chút ngoài ý muốn.
Trong lòng anh nảy sinh một ít cảm giác kỳ diệu, từ lâu, hầu hết sự tình đều nằm trong dự đoán của anh.
Trong lúc đắm chìm vào ôn nhu hương* tai mèo, dù cướp kế hoạch Chim Trắng, thu nạp ký chủ ngoài kế hoạch, về tổng thể anh vẫn thờ ơ không mấy để ý.
Hiện tại, nhịp tim anh bỗng có chút dồn dập, cảm giác ngoài dự đoán này…
Thông thường chỉ có Tam Tam là có thể mang đến cho anh.
Là Tam Tam tới ư?
Bên môi anh treo ý cười, thong thả bước vào.
Ôn Tự khẩn trương đi theo phía sau, cứ tưởng rằng Quý Ỷ Nguy nhìn thấy người máy bên trong thì cái mạng nhỏ liền toi đời.
Hắn run run nhìn kho hàng trống trải.
Toàn bộ kho hàng đến một người máy cũng không có, nói chính xác hơn là, đến một cái đinh con ốc cũng không còn.
Chu Nguyệt Xuất ngầm đưa mắt, Ôn Tự lập tức lắc đầu nhẹ đến mức không thể phát hiện, ánh mắt hơi hoảng sợ.
Không phải hắn giấu!
Hình như bị trộm!
Tại sao AI trí năng của hắn không réo còi cảnh báo?!
Ôn Tự càng nghĩ càng sợ.
Tuy rằng người máy biến mất đánh bậy đánh bạ cứu hắn một mạng, nhưng… Những người máy đó đến tột cùng biến đâu mất rồi? Chúng là người máy chứa đầy virus còn chưa kịp điều chỉnh đấy!
Quý Ỷ Nguy hoàn toàn không thèm để ý hai người giao lưu ánh mắt phía sau.
Anh hơi hơi hưng phấn, cẩn thận tìm tòi dấu vết tàn lưu trong kho hàng.
Nhìn ra được hành động trộm người máy có chút hấp tấp, nhưng vẫn như cũ thật gọn ghẽ xinh đẹp, dấu vết đều được dọn sạch.
Ý tưởng đột phát mang tác phong hành sự cẩn thận, càng xem càng giống Tam Tam.
Chu Nguyệt Xuất đánh bạo cũng tiến lên xem xét.
Cô thận trọng, phát hiện kho hàng có dấu vết của rất nhiều người máy từng đứng ở đây, chỉ là không có dấu vết xê dịch, cứ như bốc hơi vào không khí.
Có thể tạo thành tình huống này…
Quý Ỷ Nguy tìm được một vết đuôi chưa kịp xóa sạch, là đuôi của Tam Tam.
Tiếp theo anh phát hiện có một chỗ trên mặt đất ít bụi hơn so với chỗ khác, hình như là màn hình Tam Tam lưu lại dấu vết… Hừm? Màn hình lưu lại dấu vết?
Anh dùng tay đo đạc, trong đầu mường tượng ra tình cảnh tạo ra dấu vết, dấu vết này…
Chỉ khi Tam Tam biến thành lưu tinh chùy đập vào mục tiêu rồi ụp mặt xuống đất mới có thể lưu lại.
Anh tức khắc đau lòng, rút súng chĩa vào mặt Ôn Tự.
Tam Tam làm lưu tinh chùy ngã đập mặt trong kho hàng này, chắc là đau mặt lắm? Ngày mai gặp Tam Tam, phải giúp em ấy thổi thổi.
Ôn Tự tội ác tày trời!
Ôn Tự hoảng loạn nhìn Quý Ỷ Nguy chĩa súng vào mình, nghĩ thầm quả nhiên không thể gạt được Quý Ỷ Nguy, anh muốn tính sổ hắn!
“Kho hàng này từng có cái gì.” Sắc mặt Ôn Tự trắng bệch, nhưng vẫn không dám nói virus nhằm vào hệ thống, chỉ có thể thật thật giả giả thừa nhận.
“… Trong kho hàng giấu một ít người máy chất lượng tốt, tôi vốn dĩ không muốn giao cho ngài, hiện tại hình như đã bị trộm hết.”
“Trộm tốt lắm.” Quý Ỷ Nguy khen ngay.
Ôn Tự: “???”
Anh thù dai như vậy sao!
Quý Ỷ Nguy không chịu buông tha hắn, thân thiết thân thiện cưỡng ép hắn nói.
“Mau nói theo tôi, trộm tốt lắm.”
Ôn Tự: “… Trộm tốt lắm.”
Nuốt ngụm máu vào bụng.
Nhưng hắn cảm thấy tâm tình Quý Ỷ Nguy tốt lên một cách quỷ dị.
Nhìn quanh kho hàng trống, anh cười rạng rỡ, còn sờ khuyên tai hình đầu mèo màu đen trên vành tai.
Tam Tam thực sự có mắt nhìn, chọn trộm thứ tốt nhất; Ôn Tự cũng coi như có tâm, tập trung đồ tốt nhất vào một chỗ để Tam Tam tiện trộm.
Từ dấu vết trong kho hàng Quý Ỷ Nguy có thể thấy Tam Tam đã tích cực như thế nào.
Tam Tam hành động chưa từng thất bại, để xứng đôi với Tam Tam, anh cũng phải tích cực hơn, tiến bộ hơn nữa.
Cơ mà anh biết, Tam Tam không phải là hệ thống tham lam, vì sao lại trộm toàn bộ không chừa lại người máy nào?
Quý Ỷ Nguy vốn đa nghi, trong lòng sinh nghi.
Ôn Tự nhìn anh đang vui vẻ bỗng trầm mặt, nội tâm mắng to Quý Ỷ Nguy hỉ nộ vô thường, căng da đầu nói sang chuyện khác.
“Quý tiên sinh, tuy rằng đêm nay tôi dẫn ngài tới đây tham quan kho hàng và thành quả nghiêm cứu, nhưng tôi và kế hoạch Chim Trắng đã đường ai nấy đi, gần đây chỉ cung cấp kỹ thuật xuất phát từ trao đổi lợi ích, dù Quý tiên sinh là thủ lĩnh tương lai của kế hoạch Chim Trắng cũng không có quyền…”
Ừ ha, đây là một vấn đề.
Nếu trao đổi ích lợi, về sau muốn lấy đồ từ chỗ Ôn Tự sẽ tốn điểm, Quý Ỷ Nguy như nhìn thấy quả cầu mèo màu đen nhảy tưng tưng trong đầu anh, la rầy anh “về không”.
Không đủ cần kiệm aizzz.
Cái này dễ giải quyết.
Quý Ỷ Nguy cười cười, nói với Ôn Tự.
“Vậy thì, tôi chấp thuận cậu trở thành thành viên của kế hoạch Chim Trắng.”
Anh đúng là thủ lĩnh tốt bụng nhất trong lịch sử kế hoạch Chim Trắng, còn chưa nhậm chức đã biết chiêu mộ nhân tài kỹ thuật vì kế hoạch, Tam Tam mà biết kiểu gì cũng khen anh cần kiệm quản gia.
Ôn Tự trợn trắng mắt, hắn muốn từ chối, Quý Ỷ Nguy lại dùng đôi mắt đen thẫm nặng nề nhìn chăm chú vào hắn.
“Đúng rồi.” trong mắt Quý Ỷ Nguy không mang ý cười, “Về kho hàng này, tôi vẫn thấy kỳ lạ, đừng để tôi phát hiện cậu đang che giấu chuyện gì.”
Ôn Tự đầy bụng kháng nghị lập tức “xèo” bị dập tắt.
Giờ này khắc này, hắn bỗng ý thức được Quý Ỷ Nguy trở thành chỉ huy kế hoạch Chim Trắng đáng sợ chỗ nào.
Không ai dám ngỗ nghịch, không ai dám phản bội.
* * *
Hệ thống 2333 ôm một bùng đầy người máy virus, không dám quay đầu lại, cũng không dám băng qua khu vực động hệ thống, nói với 1818.
“Tôi tạo BUG đi đường vòng tới chỗ 4399, tuyến đường hơi quanh co nhưng an toàn.
Nếu virus có thể lây nhiễm… cũng không đến mức lan rộng.”
1818 trong lòng đau xót, nhưng điều nó có thể làm là tăng tốc vọt vào căn phòng bên cạnh chơ tự do, thở hổn hển báo tình huống cho 4399.
Đêm nay thật khéo, 1001 cũng ở chỗ này, nghe vậy cả kinh, lập tức sắp xếp.
Nó tự mình chờ ở cửa, chờ Tam Tam tới, dẫn cậu xuống thẳng tầng hầm thí nghiệm.
“Không sao đâu, tiểu Nhất.”
“Anh cũng cách xa tôi một chút, tôi lo…”
Nhìn bạn tốt tính