Dù là ký chủ thâm niên đã trải qua bao sóng to gió lớn, Thịnh Tụng Thời vẫn cần chút thời gian để chấp nhận sự thật oan ức.
Quý Ỷ Nguy vốn tùy hứng đến cực điểm, làm việc tùy tâm, hắn không đối phó nổi, phải tập quen dần đi.
Tuy tốn một khoản lớn tích điểm, trong lòng Thịnh Tụng Thời lại không hối hận.
Hơn một ngàn hệ thống đột nhiên tập kết, tiến hành cái gì mà liên hợp phân tích thế giới, Quý Ỷ Nguy hành động chứng tỏ có chuyện lớn xảy ra.
Hình như Quý Ỷ Nguy biết rất nhiều thông tin mà ký chủ bình thường không thể biết, rất có thể anh đang tính làm gì đó, hắn nhất định phải bám theo.
Ký chủ giao dịch một lần quá nhiều tích điểm sẽ khiến chủ hệ thống chú ý, Thịnh Tụng Thời biết nên làm thế nào để tránh bị chủ hệ thống giám thị.
“Tôi sẽ ngụy trang hình thức giao dịch, gửi đầy đủ tích điểm cho anh sau.”
Hắn thận trọng hứa hẹn.
Phương thức giao dịch kín là thủ pháp kế hoạch Chim Trắng thường dùng, ví dụ như bán một đạo cụ nhỏ với giá cao 50 vạn tích điểm, hoặc đổi thành đầu tư sản nghiệp tại không gian chủ hệ thống… Trước mắt, hắn sẽ đưa cho Quý Ỷ Nguy 50 vạn tích điểm, chỉ cần Quý Ỷ Nguy đưa một đạo cụ nhỏ là được.
Nhưng Quý Ỷ Nguy làm hắn giận sôi máu.
“Đạo cụ nhỏ cũng có giá trị, muốn lừa tôi à.”
Thịnh Tụng Thời: “…”
Nhịn!
Còn vấn đề mà hắn muốn hỏi Quý Ỷ Nguy là…
“Sau khi chúng ta gạt bỏ thế giới bên rìa, chủ hệ thống sẽ như thế nào?”
Hắn gắt gao nhìn chằm chằm biểu cảm trên mặt Quý Ỷ Nguy, muốn nhìn ra chút dấu vết, nhưng mà Quý Ỷ Nguy chính là Quý Ỷ Nguy, nghe hắn hỏi vậy, trong mắt ngược lại toát vẻ hiểu rõ.
Quý Ỷ Nguy khẳng định, trong tay Thịnh Tụng Thời có đồ vật để gạt bỏ thế giới bên rìa.
Cũng đúng, kế hoạch Chim Trắng được chuẩn bị ngầm nhiều năm như vậy, với đông đảo ký chủ, hiển nhiên phải có vài đồ vật có tính thực dụng.
Ôn Tự nghiên cứu là một, các phương diện khác cũng vậy.
Vấn đề này đối với Quý Ỷ Nguy mà nói không quan trọng gì.
Nói cho Thịnh Tụng Thời, hắn sẽ càng thêm tràn ngập hy vọng mà làm việc, ngại gì không nói?
Quý Ỷ Nguy cười cười, không trả lời, ngược lại nêu vấn đề.
Anh hỏi Thịnh Tụng Thời một câu kỳ quái.
“… Anh giết trùng đế giày bao giờ chưa?”
Vấn đề cổ quái làm Thịnh Tụng Thời sửng sốt.
Quý Ỷ Nguy tự nói tiếp, khóe miệng kéo lên, có vẻ tâm tình khá vui.
“Trùng đế giày là một loại sinh vật đơn bào, sau khi nuốt đồ ăn sẽ hình thành viên thức ăn trong cơ thể, ngày thường dựa vào lông bơi bên ngoài di chuyển trong nước… Là một sinh vật đơn giản hiệu suất cao.
Sinh vật như vậy sống ỷ lại lớp biểu màng hơi mỏng bao bọc quanh thân.”
“Nếu muốn giế.t chết nó, chỉ cần đâm một lỗ trên lớp biểu màng, phần ruột sẽ trào ra ngoài từ lỗ rách đó.” Nói một hồi, Quý Ỷ Nguy cười toe toét, như cảm thấy thú vị lắm, “Nó sẽ vừa trào lòng ruột, vừa bất lực quay cuồng xoay tròn trong nước.”
“Cuối cùng chỉ còn một một lớp da mỏng khô quắt.”
Anh đảo tròng mắt đen thẫm nặng nề, cười nhạo sinh vật ngu xuẩn.
“Thế giới bên rìa chính là lớp da ngoài.”
“À hình như trùng đế giày không thông minh lắm nhỉ.”
Mà hiện tại, lớp da đã bị đâm thủng, lỗ hổng xuất hiện, những vật chất dinh dưỡng bên trong đang bị Tam Tam của anh vui lòng nhận… Thế Tam Tam là trùng cỏ meo meo hả? Không! Anh không thể tưởng tượng như vậy! Vạn nhất bị Tam Tam nhìn ra, chỉ sợ em ấy sẽ cáu tiết “meo meo” đập bẹp anh thành bánh nướng lớn.
Nhận được đáp án quý báu, Thịnh Tụng Thời cảm thấy cục đá đè nặng trong lòng dần nhẹ đi.
Trước đây hắn cho rằng gạt bỏ thế giới bên rìa để làm suy yếu sức lực của chủ hệ thống, rồi liên tục gạt bỏ từng lớp từng lớp một, đến khi chủ hệ thống mất hơn nửa sức mạnh.
Nhưng nghe Quý Ỷ Nguy nói, có vẻ chỉ cần gạt bỏ thế giới bên rìa là đã đủ tiêu diệt chủ hệ thống.
Công việc nhẹ đi hẳn, nhìn Quý Ỷ Nguy nhàn nhã đi về phía khu hòm đồ, Thịnh Tụng Thời thần sắc phức tạp.
Đến tột cùng Quý Ỷ Nguy là thần thánh phương nào, sao lại hiểu biết không gian vô hạn nhiều như vậy.
Chẳng lẽ bởi vì anh từng đi qua các không gian vô hạn khác?
Đột nhiên, hắn nhớ tới một sự kiện đáng sợ.
“Vùng cấm số 306…”
Hắn nhớ tới thế giới sau khi bị Quý Ỷ Nguy công lược hoàn toàn, chủ hệ thống không cho ai vào thế giới bên rìa đó nữa.
Thế giới kia đã không còn cơ hội cho ký chủ tiến vào.
“Vùng cấm số 306?” Quý Ỷ Nguy tốt tính mà cười, “Đương nhiên là không.”
“Trở thành da chết, không thể tác động.”
Đáng buồn cho sinh vật đơn bào đổi viên thức ăn lấy một cái não phẳng.
Nó luôn ép lớp da ngoài thành da chết, hoặc phần lớn bộ phận thành da chết mới chịu thôi.
Đáng tiếc ghê.
Tim Thịnh Tụng Thời vì câu ‘không thể tác động’ mà căng cứng lần hai.
Nếu da chết ‘không thể tác động’ tăng đến mức độ nhất định, có phải chủ hệ thống sẽ như được khoác thêm một lớp áo giáp? Quý Ỷ Nguy biết rõ điều này, vì sao còn giúp chủ hệ thống?!
Rốt cuộc anh theo phe nào!
“Tôi trả thêm 50 vạn! Tôi còn muốn hỏi…”
Quý Ỷ Nguy lười biếng giơ tay kêu hắn ngừng nói.
“Đủ rồi, Tam Tam ăn không hết nhiều gói bổ sung như vậy.”
Thịnh Tụng Thời: “…”
Anh lấy 200 vạn tích điểm chỉ để mua gói bổ sung cho hệ thống của mình ăn thôi hả?!!
* * *
Hệ thống 2333 cùng các bạn xuống giếng mỏ.
Vì bận bàn giao công việc cho 1234, lúc bọn nó tới nơi đã hơi muộn, các hệ thống chăm chỉ khác đã thăm dò cơ bản tình huống dưới giếng mỏ, bắt đầu công tác khai quật.
Các hệ thống như cũ rất quy củ xếp thành hàng dài, nối thẳng xuống lối ngầm, đợi đến lượt đi cáp treo men theo cấu trúc khu mỏ.
Cái gọi là cáp treo men theo cấu trúc khu mỏ, thật ra là ròng rọc vận chuyển đồ theo quan niệm nhân loại, giống với đường cáp treo đưa người từ chân núi lên