Bởi vì những chuyện từng xảy ra hồi cấp 3 nên Lục Nghiên Kiều vừa nghe đến hai chữ này là đã cảm thấy không thoải mái. Nhưng nói tóm lại, nhắc tới chuyện bạn học, Lục Nghiên Kiều chẳng định đi tẹo nào, nhưng Trần An Như lại xoa tay hầm hè, nhắc mãi phải cho mấy kẻ kia biết thế nào là lễ độ.
“Thôi bỏ đi, chuyện đã nhiều năm vậy rồi.” Lục Nghiên Kiều khuyên cô bạn thân của mình.
“Mày cứ đánh giá bọn nó cao quá.” Trần An Như nói, “Chúng nó có thấy tội lỗi gì đâu. Còn nhớ con bé Hà Thục kéo mày lên tháp thả dựng đứng không?”
Lục Nghiên Kiều gật gật đầu.
“Mấy ngày trước nó còn liên hệ với tao.” Trần An Như nói đến chuyện này là đầy một bụng tức, “Mày đoán xem nó muốn làm gì?”
Lục Nghiên Kiều nói: “Làm gì?”
Trần An Như nói: “Nó thấy mày đấu Giải thế giới, lại còn mặt dày tới tìm tao muốn xin phương thức liên hệ của Hạ Trúc Lịch, nó bảo nó là fan của Hạ Trúc Lịch.”
Lục Nghiên Kiều kinh ngạc: “Nó không biết xấu hổ thế cơ à?”
Trần An Như: “Chứ gì nữa, nó cứ làm như chưa từng có gì xảy ra ấy. Lúc nó liên hệ với tao tao sợ ngơ luôn, da mặt con này chắc làm bằng da heo chứ chẳng chơi.”
Lục Nghiên Kiều rơi vào trầm tư.
Trần An Như: “Tao nói thẳng với nó, mày với Hạ Trúc Lịch đang yêu nhau, kết quả nó nói gì mày đoán đi?”
Lục Nghiên Kiều: “Gì cơ?”
Trần An Như nói: “Nó nói chỉ cần chưa kết hôn thì không phải ai cũng có cơ hội à?”
Lục Nghiên Kiều bị lời này làm cho phát cáu. Tuy rằng chuyện yêu đương của cô và Hạ Trúc Lịch chỉ là giỡn thôi, nhưng nghe thấy những người khác nói như vậy, cô vẫn rất tức giận. Vì thế Lục Nghiên Kiều xắn tay áo lên ngay, cả giận nói: “Cái con thối tha không biết xấu hổ này, giờ nó mà ở trước mặt tao thì tao sẽ tát nó chết tươi.” Bây giờ cô cũng không còn là cọng cải thìa dễ bị bắt nạt như hồi cấp 3 nữa rồi, “Thế mày bảo nó thế nào?”
Trần An Như nói: “Tao chưa nói gì với nó cả, không thể để nó cảnh giác được. Tao tính đợi lúc đông đảo bạn cùng lớp, bọn mình phải vả vỡ cái miệng rộng của nó ra.”
Lục Nghiên Kiều: “Vả vả vả!” Cô nâng cánh tay trắng nõn bé xinh của mình lên, xoay vòng quanh đầy giận dữ, “Tao còn muốn đem theo cả Hạ Trúc Lịch, bắt ảnh lái xe xịn nhất! Giữ thể diện cho tao, tức chết luôn cái đám khốn kiếp chó má kia đi!”
Trần An Như: “Được!”
Chuyện đã định như vậy đấy. Tối hôm ấy, Lục Nghiên Kiều bèn kể chuyện này cho Hạ Trúc Lịch, nói mấy hôm nữa em đi họp lớp, anh giả làm bạn trai em tí nhé, để em được nở mày nở mặt!
Lúc ấy Hạ Trúc Lịch đang chơi game, nghe thấy câu này, anh quay đầu liếc Lục Nghiên Kiều một cái: “Họp lớp nào? Lớp cấp 3 à?”
Lục Nghiên Kiều nói: “Đúng vậy! Lái chiếc xe đắt nhất của anh, mặc quần áo hàng hiệu nhất anh có, để chúng nó biết thế nào là tuyển thủ eSports cấp quốc gia!”
Dường như Hạ Trúc Lịch đang suy nghĩ rất lung.
Lục Nghiên Kiều thấy anh không nói lời nào, “Anh Pu ơi, sao anh không nói gì, chẳng lẽ anh muốn lâm trận bỏ chạy?? Bỏ người đồng đội đáng thương của anh không màng luôn hả??”
Lúc này Hạ Trúc Lịch mới chậm rãi nói: “Được, anh đi.”
Lục Nghiên Kiều hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, tràn đầy khí thế muốn lấy le với đám chết tiệt kia. Nhân mấy ngày này, cô còn tốn công đi với Trần An Như chọn mấy bộ quần áo siêu đắt, mua túi xách siêu cao cấp, còn đi làm tóc và móng tay.
“Rùa Đen ơi, Rùa Đen, ai là cô gái đẹp nhất trên đời nào!” Ôm con trai mình, Lục Nghiên Kiều hỏi vậy.
Rùa Đen há mỏ tiếp lời: “Mẹ, mẹ.”
“Ôi, con trai ngoan của mẹ.” Lục Nghiên Kiều vừa lòng , thơm một cái lên đầu chú vẹt nhà mình.
Buổi họp lớp tổ chức vào tối thứ Bảy, địa điểm là một nhà hàng trong nội thành.
Tối hôm ấy, Hạ Trúc Lịch lái xe tới đón Lục Nghiên Kiều.
Lục Nghiên Kiều thấy xe thì kinh ngạc một chút, nói: “Anh lấy đâu ra cái xe này? Xe này bao nhiêu tiền?” Cô không hiểu biết lắm về xe cộ, nhưng cô biết chiếc xe thể thao trước mắt mình này chắc chắn không hề rẻ.
“Tìm người thuê.” Hạ Trúc Lịch nói.
“Ồ.” Lúc này Lục Nghiên Kiều mới yên tâm, lẩm bẩm nói tuy rằng mặt mũi cũng quan trọng, nhưng tụi mình cũng không thể phạm pháp đâu.
Hạ Trúc Lịch: “…… Anh phạm tội gì mà kiếm được tưng ấy tiền?”
Lục Nghiên Kiều: “Mại dâm?”
Hạ Trúc Lịch: “Em xuống đi.”
Lục Nghiên Kiều: “Em sai rồi, em giỡn thôi mà!”
Nhưng với sự nổi tiếng bây giờ của Hạ Trúc Lịch, kiếm được số tiền kia thật ra là một chuyện rất dễ dàng. Theo như người trong nghề lộ ra, thì anh đã ký hợp đồng với chỗ đứng đầu trong ngành này. Một nguồn tin chưa xác thực còn bảo là lương anh phải gần 100 triệu, mà đây chỉ là con số của một năm thôi. Đương nhiên, đây cũng là tin vịt, còn thực hư thế nào, Lục Nghiên Kiều cũng không biết.
Chiếc xe thể thao xinh đẹp rong ruổi một đường. Khi tới khách sạn, Hạ Trúc Lịch dừng xe ra ngoài, sau đó nắm tay dắt Lục Nghiên Kiều đi rất thuần thục.
Lúc nắm tay Lục Nghiên Kiều, anh còn nhìn cô một cái: “Lo lắng à?”
Lục Nghiên Kiều: “Kích động ạ!”
Hạ Trúc Lịch: “Anh ở đây, đừng sợ.” Tuy rằng cô gái nhỏ nói là kích động, nhưng anh cảm giác được lòng bàn tay Lục Nghiên Kiều toàn là mồ hôi, không giống dáng vẻ kích động thực sự hồi cuộc thi lần trước.
Trần An Như và bạn trai cô nàng đến đầu tiên, nhìn thấy Hạ Trúc Lịch và Lục Nghiên Kiều thì cô nàng vội đi lên đón, nhỏ giọng bảo: “Nghiên Kiều, chúng nó ở bên trong hết rồi ấy, mày với Hạ Trúc Lịch nắm tay cùng vào đi!”
Lục Nghiên Kiều ừ một tiếng.
Hạ Trúc Lịch nói: “Đi thôi.”
Trần An Như nhìn bóng dáng họ, ánh mắt rất là hiền từ. Bạn trai cô nàng hỏi vẻ mặt em thế này là sao đấy, cô nàng cảm động trả lời: “Em thấy thỏa mãn như khi gả con gái đi vậy.”
Bạn trai: “……”
Xem ra cái bệnh thích làm mẹ này còn lây truyền.
“Lục Nghiên Kiều, cậu tới rồi.” Người chào hỏi Lục Nghiên Kiều đầu tiên là bạn ngồi cùng bàn với cô, một cậu trai đeo kính. Cậu ta là học sinh giỏi điển hình, điểm giả cực khủng, hiện đang học ở một trong những trường tốt nhất cả nước.
“Lý Thấm.” Lục Nghiên Kiều cười cười, “Đã lâu