Puma, tên thật Hạ Trúc Lịch, hai năm trước bắt đầu tiếp xúc với trò PUBG này, đã từng đảm nhiệm chức tay súng bắn tỉa của đội tuyển DG, sau đó chuyển về đội tuyển FCD.
Anh hiện là tay súng bắn tỉa và chỉ huy chiến thuật đứng đầu của đội tuyển FCD. Nhưng tin tức sôi sùng sục nhất bây giờ về Hạ Trúc Lịch, lại là tin về việc tay súng bắn tỉa thứ hai của đội họ có xích mích với Hạ Trúc Lịch.
Hình như hai người đã xảy ra tranh chấp trong giải PUBG mới kết thúc trước đó không lâu, thậm chí trong phân đoạn lãnh thưởng, tay súng bắn tỉa thứ hai còn chẳng thèm có mặt.
Lục Nghiên Kiều xem tin tức, hơi hối hận vì hôm nay mình đã lắm miệng hỏi về chuyện của đội viên thứ tư. Nhưng thôi hỏi cũng hỏi rồi, dù có xoắn chuyện này nữa thì cũng chẳng giải quyết được gì.
Lục Nghiên Kiều vốn tưởng với dáng vẻ trưởng thành của Hạ Trúc Lịch, ít nhất anh phải 23-24, không ngờ tư liệu lại ghi là anh mới chỉ 21 tuổi. Nói cách khác, lúc anh bắt đầu sự nghiệp tuyển thủ eSports, anh chỉ mới mười chín.
Vừa mới thành niên mà thôi.
Lục Nghiên Kiều vuốt ve màn hình di động, nhìn ảnh chụp của Hạ Trúc Lịch trên ấy, cảm thấy anh ở trên tư liệu khác anh của bây giờ một trời một vực.
Thiếu niên bưng cúp trong bức ảnh nở nụ cười xán lạn rạng ngời, khóe mắt đuôi mày đều mang theo hơi thở ngây ngô. Còn Hạ Trúc Lịch bây giờ, lại phảng phất như không màng hơn thua tất thảy. Có người mắng anh, anh sẽ không phẫn nộ, có người khen, anh cũng chẳng vui sướng.
Tò mò quá đi, Lục Nghiên Kiều nghĩ vậy, rốt cuộc Hạ Trúc Lịch là kiểu người thế nào nhỉ.
Bởi vì cùng chơi game chung, Lục Nghiên Kiều cũng nhanh chóng quen thân với những người trong group chat. Cô đã biết một ít thông tin cơ bản về họ, ví dụ như trước khi thi đấu Lý Tư Niên nhất định phải ăn kẹo thông họng, không thì đánh xong về cơ bản cậu chàng sẽ biến thành người câm. Lại ví dụ như trong lúc thi đấu tuyệt đối không thể trả treo với mệnh lệnh của Hạ Trúc Lịch. Trước kia từng có vụ Hạ Trúc Lịch đích thân bắn chết đồng đội không nghe lời anh trong ván đấu.
Đương nhiên, chuyện này là Lý Tư Niên lén nói với Lục Nghiên Kiều, bởi vì vụ này đã khiến Hạ Trúc Lịch bị cấm thi đấu một tháng, tuyển thủ kia cũng bị đá thẳng ra khỏi đội tuyển của họ.
Quen thân rồi, Lục Nghiên Kiều bắt đầu cứ rảnh rỗi là rất hay chạy đến nhà Hạ Trúc Lịch ăn chùa đồ ăn vặt.
Bây giờ Rùa Đen đã hoàn toàn xem nhà Hạ Trúc Lịch là nhà mình, từ đầu tới đuôi chả thấy nó không thích ứng chỗ nào. Lục Nghiên Kiều ngồi trên sofa ăn đồ ăn vặt của Hạ Trúc Lịch, nó sẽ ở bên cạnh ăn bắp ngọt của nó.
Một người một chim ăn đến mức bụng tròn xoe, Lục Nghiên Kiều vỗ vỗ cái bụng của mình: “Rùa Đen, đi cảm ơn chú Hạ đi.”
Rùa Đen nghe hiểu lời của Lục Nghiên Kiều, múa may cánh bay lên đầu Hạ Trúc Lịch.
Hạ Trúc Lịch mặt mày vô cảm quay đầu lại liếc Lục Nghiên Kiều một cái.
Lục Nghiên Kiều bị hình ảnh này chọc cười: vẻ mặt Hạ Trúc Lịch lãnh đạm, nhưng con chim trên đầu anh lại hưng phấn ríu rít, còn thường thường lấy mỏ chải vuốt tóc của Hạ Trúc Lịch —— sự tương phản này khiến Lục Nghiên Kiều nhịn không được bật cười hahaha.
Hạ Trúc Lịch mặc kệ cô, lại quay đầu đi tiếp tục huấn luyện.
“Ngày nào anh cũng chơi game, không nghỉ ngơi một lát sao?” Lục Nghiên Kiều mở miệng hỏi.
“Sắp thi đấu rồi.” Hạ Trúc Lịch trả lời.
Trước khi tiếp xúc với Hạ Trúc Lịch, Lục Nghiên Kiều vẫn luôn cho rằng cái nghề chơi eSports này hẳn là rất nhẹ nhàng. Nhưng qua mấy ngày nay cô lại phát hiện nghề nghiệp này cũng không được hay hớm như cô tưởng tượng. Một ngày ít nhất phải ngồi trước máy tính mười tiếng đồng hồ, huấn luyện lâu ơi là lâu, thỉnh thoảng thậm chí còn phải thức suốt đêm. Cứ như thế mãi chẳng biết thân thể có chịu nổi không.
Lục Nghiên Kiều nằm trên sofa, nhìn bóng lưng Hạ Trúc Lịch, mắt cô từ từ khép lại.
Chuyện cô ngủ ở nhà Hạ Trúc Lịch đã không phải lần một lần hai, trước kia cô toàn tự tỉnh, lần này Lục Nghiên Kiều lại bị đánh thức bởi tiếng cãi cọ kịch liệt.
“Đệt, Hạ Trúc Lịch, anh một hai muốn chơi trò cá chết lưới rách với tôi đúng không?” Đây là giọng nói của một cậu trai xa lạ.
“Làm sao cơ?” Giọng Hạ Trúc Lịch lạnh như băng sương, anh nói, “Phó Thành Chu, tôi đã đối xử đủ nhân từ với cậu rồi.”
“Nhân từ? Anh đối xử nhân từ với tôi? Chuyện của Tiểu Thản hồi xưa ——” Người Hạ Trúc Lịch gọi là Phó Thành Chu hình như sắp tức muốn hộc máu, “Anh có biết anh đã hủy hoại cả đời anh ấy không?”
Hạ Trúc Lịch cười lạnh một tiếng: “Ai huỷ hoại ai cơ?”
Lục Nghiên Kiều vốn đang mơ mơ màng màng, ai ngờ nghe được nội dung cãi nhau của hai người, cô liền tỉnh táo hẳn ngay lập tức. Cô nhón gót chân, lần mò đến cạnh cửa, hé mắt ra, lén lút âm thầm quan sát. Cô thấy Hạ Trúc Lịch đứng ở cửa, đang tranh cãi với một cậu trai khác.
Cậu trai kia lùn hơn Hạ Trúc Lịch khá nhiều, vừa hay bị Hạ Trúc Lịch chắn hết, không thấy rõ được dáng vẻ. Nhưng Lục Nghiên Kiều lập tức nhớ ra Phó Thành Chu chính là tên của đội viên thứ tư đã gây mâu thuẫn với Hạ Trúc Lịch.
“Hạ Trúc Lịch.” Phó Thành Chu nói, “Sắp đến Giải Châu Á rồi, anh với tôi cùng lui một bước đi…… Chỉ cần anh không tiết lộ chuyện tôi leak chiến thuật của đội ra, tôi sẽ ……”
“Không thể nào.” Giọng Hạ Trúc Lịch lạnh đến mức dọa người, dường như gằn ra từng chữ.
Phó Thành Chu hình như bị phản ứng của Hạ Trúc Lịch dọa sợ, không tự chủ được lui về phía sau một bước. Cậu ta còn định nói gì đó, trong phòng bỗng vang lên một tiếng động lạc quẻ.
Rùa Đen cũng bị đánh thức cùng lúc, bay từ trong phòng bay lên vai Lục Nghiên Kiều, bắt đầu gào tướng lên: “Đói lắm rồi, đói lắm rồi!”
Lục Nghiên Kiều: “……” Con trai, mày toàn troll mẹ trong thời khắc mấu chốt thôi…
Bởi vì tiếng ‘đói lắm rồi’ này, không khí trong phòng đình trệ một lát. Hạ Trúc Lịch xoay người, thấy Lục Nghiên Kiều đang cười đầy xấu hổ.
“Ha ha, các anh nói tiếp đi, em tìm cái gì để ăn đây.” Lục Nghiên Kiều