Nhìn Thời Phi đóng sầm cửa rời đi, tim Trang Tân Nhiên hoảng loạn đập lên như sấm, môi bất giác run lên, mắt đỏ au hỏi Đằng Hải Ninh: "Đạo diễn Đằng, chúng ta phải làm sao bây giờ?"
"Cậu hỏi tôi, tôi hỏi ai?" Vẻ mặt Đằng Hải Ninh bực bội rống giận: "Tự cậu sao chép tác phẩm của người khác, bây giờ mới biết sợ.
Tự cậu tìm Ngô Tự Cường mà hỏi, đừng tới phiền tôi, cút cút cút."
Vừa rồi gã nói đỡ cho Trang Tân Nhiên trước mặt Thời Phi, cũng không phải là gã thật lòng muốn giúp y, mà là mọi người đều cùng trên một con thuyền, Thời Phi muốn công khai mọi chuyện, chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới chương trình, tổng đạo diễn chương trình như gã chắc chắn cũng không thể thoái thác trách nhiệm.
Còn ảnh hưởng tới tranh cử tổng đạo diễn chương trình《 Thử thách không giới hạn 》, vừa rồi gã nói như vậy hoàn toàn là vì chính mình.
Trang Tân Nhiên bị Đằng Hải Ninh quát cho một trận lại càng thêm sợ hãi, y cũng không dám tranh luận, vội vàng xin lỗi sau đó cũng rời khỏi phòng.
Lúc này trong phòng chỉ còn lại Lương Vệ và Đằng Hải Ninh, Lương Vệ nói: "Đạo diễn Đằng, chúng ta cần phải nghĩ cách ngăn cản Thời Phi công khai mới được."
"Tôi cũng biết phải ngăn cản, nhưng bản quyền của Thời Phi đăng ký sớm hơn Trang Tân Nhiên mấy tháng, mặc kệ chúng ta nói gì, đến lúc đó cậu ta chỉ cần thả ra ảnh chụp bản quyền là có thể chứng minh được rồi, Thời Phi lại mềm cứng không ăn, chúng ta làm gì cũng không được."
Lương Vệ lại lần nữa ra chủ ý nói: "Hay là từ bỏ Trang Tân Nhiên đi, người sao chép là cậu ta, chương trình cũng chẳng biết gì, phát một cái thông cáo ra ngoài, hướng toàn bộ sự tình về phía cậu ta là được, lại cho tài khoản marketing dẫn dắt, nói không chừng chương trình còn được mang danh công bằng công chính ấy chứ."
Đằng Hải Ninh bực bội gãi đầu nói: "Anh cho rằng tôi không nghĩ tới, nhưng lúc trước chúng ta nhốt Thời Phi lại không cho cậu ta luyện hát, thù đã sớm kết.
Bản thân Thời Phi lại là nhân khí vương, rút lui vào lúc chương trình hot nhất, bên ngoài không thể không có suy đoán, chẳng may cậu ta lại nói bậy trước mặt phóng viên nhà báo, chương trình này của chúng ta sợ lại bị hủy."
"Đạo diễn Đằng, trên thực tế chương trình và các tuyển thủ có hợp đồng, có một điều khoản là không thể vô cớ rút lui, chúng ta hoàn toàn có thể dùng quy định này ép không cho Thời Phi rời khỏi chương trình, chỉ cần cậu ta không rời đi, như vậy sẽ không gây ra sóng gió gì được nữa.
Tới khi chương trình kết thúc, lại thả cậu ta đi." Lương Vệ bày mưu tính kế cho Đằng Hải Ninh, nói: "Sau đó chúng ta thông báo trên Weibo Thời Phi vì chuyện riêng mà rút lui, như vậy để đề phòng cư dân mạng không thấy Thời Phi ở trận sau sẽ bị người lợi dụng dẫn dắt."
Đằng Hải Ninh suy nghĩ đồng ý với cách này, cảm thấy biện pháp này cũng được.
Chuyện tới nước này, dù sao cũng không còn đường lui, nếu Thời Phi không thức thời như vậy, cũng đừng trách gã làm việc nhẫn tâm.
May mà mỗi lần nói chuyện với cậu, đều rất cẩn thận, tất camera theo dõi của chương trình đều trong tay bọn họ, lại giữ người ở chương trình, chỉ cần bọn họ thuê thủy quân và tài khoản marketing dẫn dắt, cậu ta sẽ không gây ra được sóng gió gì.
Thời buổi này cư dân mạng mỗi ngày đều ăn dưa, sự tình không chân không tướng, bọn họ sẽ không dễ dàng tin tưởng như vậy.
Trở lại xe buýt, Trang Tân Nhiên đã sớm ngồi bên trong, lúc này y ngồi ở một góc, khi nhìn thấy Thời Phi lên xe, đáy mắt còn mang theo một tia oán hận.
Thời Phi lại không thèm quan tâm, ngồi xuống cạnh Hà Tiểu Bắc.
Nội dung cuộc nói chuyện trong phòng nghỉ cũng không truyền ra ngoài, rất nhiều người đều không biết chuyện gì xảy ra, mọi người cũng không biết rốt cục ai mới là người bị hại.
Ngược lại, Hứa Như Hạo và Ngô Ngôn quan tâm hỏi: "Thời Phi, cậu không sao chứ?"
Thời Phi lắc đầu: "Không có việc gì, tôi khá tốt."
Úc Tử Hành không quá biết an ủi người, suy nghĩ hồi lâu mới thốt ra một câu: "Lão thiết 666."
Thiếu chút nữa lại khiến Thời Phi bị chọc cười.
Hà Tiểu Bắc ngồi cạnh Thời Phi, nhìn mặt cậu, sau đó hỏi: "Phi ca, mặc kệ cậu định làm gì, tôi cũng đều theo cậu."
"Tôi định rút lui cậu muốn đi cùng tôi không?" Thời Phi cười hỏi.
"Được, cùng nhau." Hà Tiểu Bắc cũng không thấy bất ngờ, lúc trước chương trình làm ra nhiều chuyện như vậy, Phi ca có thể nhịn tới giờ đã là kỳ tích.
Ngô Ngôn nghe xong nói: "Tôi cũng rút lui."
Úc Tử Hành theo sát nói: "Me too."
Thời Phi có chút kinh ngạc, cậu đã sớm đoán được Hà Tiểu Bắc sẽ rút lui, cho dù cậu ta không rút, Thời Phi cũng sẽ khiến cậu ta rút, bởi vì chương trình này đã không cần thiết phải tham gia nữa, giống như kiếp trước, cuối cùng đều đi tới một bước tấm màn đen khống chế tuyển thủ.
Không ngờ Ngô Ngôn và Úc Tử Hành cũng muốn rút lui theo bọn họ.
"Được." Thời Phi gật đầu, cũng không nói thêm câu gì nữa.
Mọi người đều rất kinh ngạc, Thời Phi cư nhiên thật sự muốn rút lui, tuy đã sớm đoán được lúc trước chương trình đối xử với cậu như vậy, sớm hay muộn sẽ ép cậu phải rời đi, nhưng cậu còn chưa tới đường cùng mà không phải sao?
Cho dù hiện tại là tuyển thủ dự bị, dựa vào nhân khí được fan đẩy về cũng là việc nắm chắc trong tay, cậu thật sự chấp nhận từ bỏ để rút lui sao.
Càng điên hơn là, Hà Tiểu Bắc, Úc Tử Hành, Ngô Ngôn cũng muốn rút lui theo, mấy người này đều là cao thủ phái thực lực, bọn họ cùng nhau rút lui, vậy chương trình này còn tiếp tục được à?
Đổi một cách nghĩ khác chính là đồng nghĩa với việc bọn họ sẽ bớt đi được 4 đối thủ cạnh tranh, đám người còn lại bọn họ, không cần làm gì đã chắc chắn nắm vé top 4 người mạnh nhất trong tay.
Đối với Úc Tử Hành và Ngô Ngôn mà nói, lúc trước tham gia chương trình tuyển tú này là để chứng minh năng lực bản thân, có một nơi để ca hát.
Nhưng trong khoảng thời gian này, chương trình đã làm đủ loại sự tình, sớm đã vượt qua điểm mấu chốt của bọn họ, rút lui là việc đã ấm ủ trong lòng từ lâu, chỉ là vừa vặn thời gian này tới cùng nhau mà thôi.
Hứa Như Hạo có chút do dự nói: "Có lẽ tôi không rút lui được, tôi đã ký hợp đồng với truyền thông Thiên Tinh, sợ là công ty không cho phép."
Hắn cũng không ngờ, chương trình cuối cùng lại phát triển thành như vậy.
Tuy còn không rõ ràng lắm việc Trang Tân Nhiên sao chép, nhưng lần này hắn liền dựa vào tấm màn đen thăng cấp, so ra, Hứa Như Hạo đương nhiên tin tưởng Thời Phi hơn.
Cậu nói bài hát kia của Trang Tân Nhiên là sao chép, thì chắc chắn là sao chép.
Hứa Như Hạo có chút hối hận, không nên xúc động ký hợp đồng với truyền thông Thiên Tinh như vậy.
Đúng lúc này, đột nhiên có ba người lên xe buýt, có một người bọn họ đều quen đó là phó đạo diễn Lương Vệ, hai người còn lại áo đen quần đen vừa nhìn là biết đây chính là bảo tiêu, ba người lên xe, vẻ mặt nghiêm túc.
Sau khi lên, không nói năng gì, hai người trực tiếp ngồi ở cửa trước và cửa sau.
Một lúc sau xe liền trực tiếp khởi hành.
Chạy được một nửa, Lương Vệ đứng lên, cười tủm tỉm với mọi người nói: "Hôm nay thi đấu phát sóng trực tiếp mọi người đều vất vả rồi.
Theo chương trình càng ngày càng hot, để đề phòng xuất hiện những phiền toái không cần thiết, bắt đầu từ bây giờ thống nhất tịch thu di động thiết bị điện tử của mọi người.
Tận đến khi thi đấu kết thúc, lại thống nhất trả về cho mọi người."
Lời của