Cả đêm thả ra nhiều dưa như vậy, trải qua một đêm, độ thảo luận trên Weibo vẫn không hề giảm.
Sắc mặt Ngô Tự Cường từ tối qua đến giờ vẫn không hề khá hơn.
Chỉ bằng một mình Thời Phi, đã hủy hoại toàn bộ chương trình《 The Strongest Idol 》, sự tình ồn ào như vậy, danh tiếng cũng mất, tuyển thủ cũng chạy một nửa, còn thi đấu thế nào nữa.
Mấy người còn lại đều là người ký hợp đồng với truyền thông Thiên Tinh, Trang Tân Nhiên hoàn toàn bị hủy hoại, mấy người còn lại vốn cũng có thể nổi tiếng, nhưng cũng bị làm thành như vậy.
Ngô Tự Cường cũng vì việc này mà bị cao tầng quở trách, lần này công ty bọn họ cũng tham dự đầu tư vào chương trình này, để bổ sung một nguồn máu mới, hiện tại mất cả người lẫn của.
Ngô Tự Cường dựa vào thành tích quá khứ không bị giáng chức, nhưng vẫn bị phạt tiền lương gì đó.
Buổi sáng, sau khi tới văn phòng, việc đầu tiên Ngô Tự Cường làm chính là phát ngôn bừa bãi muốn phong sát bốn người Thời Phi, Hà Tiểu Bắc, Úc Tử Hành, Ngô Ngôn.
Mà bốn người bị phong sát lúc này, đang tay xách theo vali hành lý đứng trước cửa một nhà hàng bán đồ ăn sáng, ch ảy nước miếng.
Hà Tiểu Bắc xoa bụng mình: "Đói quá.
"
Úc Tử Hành: "Tôi cảm thấy tôi đói tới mức thất khiếu sinh thiên.
"
Thời Phi hai mắt vô thần: "Sao chúng ta lại thảm như vậy, tốt xấu hiện tại cũng là nam thần Idol treo trên hot search, ngay cả bữa sáng cũng không ăn nổi.
"
Ngô Ngôn nhìn chằm chằm bánh bao thơm ngào ngạt không nói lời nào, khóe miệng nhếch lên nói lên tâm trạng của hắn lúc này.
Thời Phi toàn thân vô lực nhìn mấy người bên cạnh hỏi: "Các cậu!.
.
ngay cả một chút tiền cũng không có sao? Sao lại thảm như vậy?"
Tối qua bốn người bọn họ nhân lúc chương trình hỗn loạn xách hành lý chạy đi, Thời Phi bằng sức của một người kéo toàn bộ chương trình xuống nước, là việc đáng giá ăn mừng.
Kết quả vui quá hóa buồn, di động bị trộm, có thể lấy di động từ trên người Thời Phi, đây quả thực là một kỳ tích.
Tối qua bốn người bọn họ ngủ trên ghế dài trong công viên, ngẫm lại liền cảm thấy phương thức ăn mừng này có chút thảm.
Úc Tử Hành nói: "Ba tôi nói tôi đã đủ 18 tuổi nên không cho tôi tiền, tôi tham gia chương trình tuyển tú này, là nhìn trúng bao ăn bao ở, nghe nói sau khi thuận lợi ra mắt còn có thể kiếm được rất nhiều tiền.
" Hiện tại thoạt nhìn có vẻ không hi vọng.
Hà Tiểu Bắc nói: "Hay là tôi gọi điện cho chị gái xin nhé.
"
Hà Tiểu Bắc là em út trong nhà, bên trên còn ba người chị gái, người này mạnh mẽ hơn người kia, cũng vì thế mà mới nuôi ra được loại tính cách như cậu ta.
"Thôi bỏ đi, cậu mà gọi điện thoại về có lẽ không đi được luôn.
" Thời Phi lắc tay nói, trong nhà Hà Tiểu Bắc căn bản không đồng y cho cậu ta ra ngoài ca hát, cảm thấy đây là việc không có tiền đồ.
Úc Tử Hành cố nén tiếng bụng kêu, sâu kín nhìn về phía Thời Phi nói: "Thời Phi, hay là cậu đi bán thân đi?"
Thời Phi trừng mắt nhìn hắn một cái: "Bán cậu đi ấy, bây giờ tôi sẽ bán cậu cho công ty truyền thông Thiên Tinh trước nhé.
"
Thật sự rất khó tin, bốn người đàn ông bọn họ lại khốn khổ tới mức không mua nổi một bữa sáng để ăn như này.
Ngô Ngôn nghĩ nghĩ, cuối cùng giống như đưa ra một quyết định khó khăn, thẳng thắn nói: "Kỳ thực trong túi tôi còn một chút tiền.
"
Ba người nhất trí nhìn Ngô Ngôn, hận không thể nhìn hắn thủng ra mấy cái lỗ.
Ngô Ngôn rối rắm một hồi, sờ s0ạng trên người vài acis, cũng không biết cất tiền ở đâu, sờ s0ạng hồi lâu mới lấy ra được một tờ tiền nhăn nhúm ở túi áo bên trong.
! ! 5 tệ.
Khóe miệng Thời Phi giật giật, hoài nghi hỏi: "Cậu nói có tiền, không phải là 5 tệ này chứ?"
Ngô Ngôn nghiêm túc gật đầu nói: "Đúng, đây là toàn bộ gia tài của tôi.
"
Thời Phi sắp sụp đổ, ba người cậu mang ra từ chương trình là thứ bảo bối thần kỳ gì vậy, thời buổi này trên người không có lấy một chút tiền, còn không cả bằng học sinh tiểu học.
"Không phải về sau tôi còn phải lo cơm nước của các cậu nữa đấy chứ.
" Hiện tại trả bọn họ về chương trình còn kịp không?
Cuối cùng mọi người cầm năm tệ kia đi mua 10 cái màn thầu, đều là thanh niên trai tráng, bốn người rất nhanh liền chia nhau ăn hết 10 cái màn thầu.
Ăn xong bữa sáng bốn người quyết định đi bán nghệ kiếm tiền.
"Tôi không đi, tôi là người có gánh nặng thần tượng.
" Bọn họ đề nghị tới tàu điện ngầm đàn ghi ta ca hát.
"Tôi cũng không phải quỷ nghèo giống các cậu, tôi chỉ tạm thời bị mất di động thành người sa cơ thất thế mà thôi, tôi đi tìm điện thoại về đây.
"
Nói xong Thời Phi định mở vali lấy notebook của mình ra, định vị truy tung di động của mình.
"Ai da, cậu cho rằng bây giờ cậu rất nổi tiếng à, còn gánh nặng thần tượng nữa.
" Mọi người căn bản không cho Thời Phi cơ hội lấy notebook, mạnh mẽ kéo đi bán nghệ.
Tàu điện ngầm người đến người đi, mọi người đều hối hả bắt kịp giờ cao điểm buổi sáng để đi làm.
"Ừm, kỳ thực tôi cảm thấy chúng ta còn có lựa chọn khác.
" Tới trạm tàu điện ngầm, Thời Phi thực sự không muốn động.
"Vừa rồi cậu ăn màn thầu của tôi, cắn người miệng mềm.
" Ngô Ngôn vốn ít nói, chỉ một câu khiến Thời Phi không nói được gì.
Thời Phi rất là cạn lời, kỳ thực không cần phải bán nghệ, có rất nhiều cách để kiếm tiền.
Thôi, mấy người chưa hiểu việc đời này, đại khái cũng chỉ có thể nghĩ ra một chiêu này thôi.
Mấy người Thời Phi hiện tại xem như cũng là người có chút danh tiếng, đi bán nghệ cũng