MAC
Nữ chính đã ấn định xong, nam phụ nữ phụ cơ bản cũng đã ổn, công việc Tần Tịch Nhiên càng thêm lu bù, tuy vẫn sẽ dành thời gian làm cơm tối cho cô nhưng rõ ràng thời gian gặp mặt của hai người đã giảm đi rất nhiều.
Khiến Tô Nhan Y buồn rầu chính là 8 điểm tích phân hoàn thành nhiệm vụ kia, còn hai điểm nữa nên làm gì đây?
【 Chức năng trợ giúp đặc biệt có thể giúp ta nghĩ cách làm Tần Tịch Nhiên cười không? 】Từ lần trước dùng chức năng trợ giúp đặc biệt tìm được nữ chính xong, Tô Nhan Y khá là chờ mong đối với chức năng này.
【 Chủ nhân thân ái, cái này không thể nha, chức năng đặc biệt chỉ có thể thực hiện tác dụng phụ giúp, không thể trực tiếp hoàn thành nhiệm vụ cho ngài.】 001 lắc lư đầu nhỏ cự tuyệt không hề khách khí.
Tô Nhan Y có chút thất vọng, nhưng cũng dự đoán được trước, nếu cách này được thì nhiệm vụ hệ thống giao không có ý nghĩa nữa rồi. Chuông điện thoại vang lên, là mẹ Tô.
"Mẹ, có việc sao?" Đối với mẹ mình, Tô Nhan Y cũng không biểu hiện quá nhiệt tình, nhưng lãnh đạm trong giọng nói lại nhiều hơn sự nhu hoà.
"Không có việc gì thì mẹ không được gọi cho con sao, mẹ nói con biết, con gái phải ôn nhu chút thì đàn ông mới thích được, con ở bên Tần Tịch Nhiên lâu như thế mà vẫn cứ lạnh nhạt như này mà thằng bé vẫn không ghét bỏ con sao?"
Đương nhiên lời này là mẹ Tô nói giỡn, nhưng ghét bỏ trong giọng nói không hề che giấu, tính bà sôi động, ba Tô cũng vậy, cho nên bà không thể hiểu được vì sao con trai và con gái đều như hai núi băng lãnh đạm như thế, à, còn có cả con rể, cũng đồng dạng là người lạnh lùng khiến bà lo lắng, cả gia đình này cứ như bị băng tuyết bao phủ chiếm cứ.
"Anh ấy sẽ không." Tô Nhan Y vô cùng khẳng định tự tin nói, kiếp trước cô trở thành người thực vật nằm ở trên giường không thể động, người đàn ông kia còn không hề ghét bỏ mà chiếu cố cô rất tỷ mỉ, hiện tại cô lại đối xử với anh tốt như vậy, làm gì sẽ có chuyện bị ghét bỏ chứ, tuyệt đối không thể xảy ra.
Đầu dây điện thoại bên kia mẹ Tô trợn trắng mắt, cứ cho là Tần Tịch Nhiên không chê, nhưng sự tự tin của con gái bà lấy từ chỗ nào tới vậy.
"Tiểu Y à, tối nay đưa Tần Tịch Nhiên về nhà ăn cơm đi, anh con đã về." Mẹ Tô không thèm đùa với con gái nữa, nói thẳng mục đích cuộc điện thoại.
"Dạ." Tô Nhan Y đã sớm muốn tìm Tô Ngôn Mạch nói chuyện.
Kết thúc cuộc gọi Tô Nhan Y liền tìm số Tần Tịch Nhiên gọi lên, Tần Tịch Nhiên đang mở cuộc họp với các thành viên chốt yếu trong đoàn làm phim, khi nghe được tiếng chuông đặc biệt anh đặt riêng cho Tô Nhan Y vang lên liền tiếp lấy điện thoại, ám chỉ cho mọi người anh có việc bận mới đi sang một bên.
"Nhan Y." Tần Tịch Nhiên không hỏi đối phương có chuyện gì, nói trước một câu liền chờ Tô Nhan Y nói chuyện.
"Tối nay cùng nhau về nhà chính ăn cơm, không có vấn đề gì chứ?" Tô Nhan Y nói xong lời này cảm thấy tâm tình không tồi, mẹ bảo cô không đủ ôn nhu, xem xem cô còn trưng cầu ý kiến của Tần Tịch Nhiên này, làm gì có chỗ nào mà không ôn nhu?
Nếu là Tô Nhan Y trước đây sẽ không có câu "không có vấn đề gì chứ", cho nên cô rất vừa lòng đối với sự tiến bộ của mình.
"Được." Đối với Tần Tịch Nhiên mà nói, Tô Nhan Y trưng cầu ý kiến không phải có ý dò hỏi, mà là không thể không đồng ý, nhưng trong ấn tượng của anh, Tô Nhan Y chính là độc đoán và cường thế như vậy, không để cho người khác có ý định gì, chẳng qua anh cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện cự tuyệt.
Buổi tối, Tần Tịch Nhiên lái xe chở Tô Nhan Y trở về nhà lớn Tô gia, hai người vẫn luôn rất ít khi trở về nhà, đặc biệt là Tần Tịch Nhiên, số lần đến đây là cực kỳ nhỏ, không phải anh không muốn đến, mà hình như Tô Nhan Y không thích anh đến.
Mở cửa xe cho Tô Nhan Y, sau khi Tô Nhan Y xuống xe
cũng không như trước đây một đường thẳng tiến vào mà đứng ở bên cạnh xe đợi Tần Tịch Nhiên, chuyện này làm Tần Tịch Nhiên ngoài ý muốn, tốc độ anh nhanh hơn đi qua, sóng vai cùng Tô Nhan Y.
Nhà cũ, ông Tô, ba Tô, mẹ Tô, còn có cả anh Tô và Vương Chỉ Nhu cũng ở đây, thấy hai người cùng nhau tiến vào, thần sắc mọi người có chút khác biệt.
"Chào ông, ba, mẹ, anh trai." Tô Nhan Y chào hỏi trước rồi ngồi xuống sô pha một bên, ngay cả sự tồn tại của Vương Chỉ Nhu cũng bị cô xem nhẹ, nhưng cô bỏ qua như vậy lại khiến mọi người không hề bận tâm, trước đây khi gia đình cùng hội tụ Tô Nhan Y cũng biểu hiện như thế, giống như trong mắt cô, Vương Chỉ Nhu và Tần Tịch Nhiên đều không phải là thành viên trong nhà, chẳng qua hiện tại người bị bỏ qua chỉ có một mình Vương Chỉ Nhu.
Vương Chỉ Nhu ngồi ở bên cạnh Tô Ngôn Mạch, trong mắt hiện lên một tia âm u, lại che dấu rất nhanh rồi trở về ôn nhu tươi cười giống như không hề để ý đến.
Sau đó Tần Tịch Nhiên cũng câu nệ chào hỏi: "Chào ông, ba vợ, mẹ vợ, anh trai."
Vương Chỉ Nhu bị Tô Nhan Y xem nhẹ thì đương nhiên anh cũng sẽ làm theo cô, nghĩ đến chuyện điều tra những việc Vương Chỉ Lâm làm, anh liền không có chút hảo cảm gì với người Vương gia.
Tô gia tất nhiên nhận ra hai người lạnh nhạt với Vương Chỉ Nhu, nhưng ai cũng không nói thêm gì.
Nói Tô gia là người truyền thống thật sự là hơi gạt người, người Tô gia kết hôn xong mới được phép độc lập, bằng không phải ngoan ngoãn nghe trưởng bối làm việc, mà chỉ cần kết hôn, cho dù là ngươi có làm cái gì thì trưởng bối đều không quản được cũng sẽ không đi quản, chuyện này tạo thành việc con cháu Tô gia tảo hôn, nhưng chỉ là gần như tảo hôn.
Ba Tô và mẹ Tô yêu nhau là lưỡng tình tương duyệt*, nhưng anh Tô cùng Tô Nhan Y hiển nhiên là vì hoàn thành quy củ Tô gia, mà người nhà họ Tô đối với chuyện này rất hiểu biết nên cũng tạo thành Vương Chỉ Nhu cùng Tần Tịch Nhiên bị bỏ qua.
*Hai bên đều có tình cảm với nhau
Chẳng qua người Tô gia đối với hai người này thái độ có chút bất đồng, ít nhất ba Tô và mẹ Tô sẽ không nói anh Tô mang theo Vương Chỉ Nhu về nhà, mà thái độ đối với Vương Chỉ Nhu cũng chỉ đạm mạc, nhưng đối với Tần Tịch Nhiên, thái độ hai người lại tốt hơn rất nhiều.
Lúc riêng tư mẹ Tô sẽ quan tâm sinh hoạt hôn nhân của Tô Nhan Y, nhưng đối với cuộc sống hôn nhân của anh trai Tô lại không để ý, bởi vậy có thể thấy được, người nhà họ Tô tương đối vừa lòng Tần Tịch Nhiên, còn Vương Chỉ Nhu thì không như vậy.
"Tịch Nhiên, ngồi xuống đi, chắc đói bụng rồi chứ gì, ăn cơm ngay giờ thôi." Mẹ Tô thích Tần Tịch Nhiên nên khá nhiệt tình với anh.
"Vâng ạ." Tần Tịch Nhiên ngồi bên cạnh Tô Nhan Y, nhìn như thân mật nhưng vẫn có khoảng cách nhất định, không tiếp xúc với thân thể cô, mà đây cũng chính là phương thức hai người ở chung phòng, nhìn như thân mật nhưng trên thực tế vẫn có khoảng cách.
Mẹ Tô nhìn vào trong mắt, hơi nhíu mày, ba năm, hai đứa vẫn ở trong trạng thái này, vốn dĩ bà còn cho rằng sau khi con gái nhà mình công khai quan hệ thì giữa bọn nó sẽ có sự khác biệt, nhưng bây giờ xem ra, phát triển như vậy thật sự không thể khiến bà vừa ý.
Mẹ Tô phát sầu, khi nào bà mới có thể nhìn thấy con gái và con rể nhà mình có bộ dáng ân ân ái ái đây, à, còn con trai nhà mình nữa, nhưng khỉ nghĩ đến con dâu, mẹ Tô lại càng phát sầu, tuy vấn đề cả hai đứa con là như nhau, nhưng cuộc hôn nhân của con trai lại khiến bà và chồng đều cảm thấy đứa con gái nhà họ Vương này thực sự không thích hợp với con trai bà.