Edit: Cỏ không biết Tinh Thành xa
Sau mấy ngày, trong sự hồi hộp và mong đợi, cuối cùng Phương Niên cũng vào đoàn.
Đoàn làm phim được đặt tại thành phố điện ảnh, bên trong có nhiều cung điện phỏng theo các thời Tần Hán, Đường Tống, Minh Thanh, thỏa mãn nhu cầu đa dạng của đoàn làm phim.
Bộ phim “Dung phi truyện” được quay lần này, mặc dù là một triều đại không có thật trong lịch sử, nhưng bởi vì tiểu thuyết nguyên tác rất hot trên mạng, có một lượng fans hâm mộ rất đông, cho nên trước khi bắt đầu quay đã nhận được đầu tư rất lớn, không chỉ mời được Thạch Nham đích thân làm đạo diễn, mà giám đốc mỹ thuật cũng là bậc thầy hàng đầu trong giới, để cố gắng đạt tới sự hoàn mỹ của bộ phim.
Người đại diện của Phương Niên, Lâm San ngoài phải dẫn dắt cô, còn phải dẫn dắt nhiều nghệ sĩ khác trong công ty, cho nên lần quay phim này chỉ có trợ lý Tuệ Tuệ đi theo.
Cô gái nhỏ vừa tốt nghiệp một năm, mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng cũng may lanh lợi tài giỏi, đi theo Phương Niên mấy tháng nên quan hệ của hai người cũng không tồi.
Ngày đầu tiên ở khách sạn, Phương Niên tắm rửa xong ngồi trên ghế sofa đọc kịch bản, Tuệ Tuệ vừa sắp xếp quần áo cho cô, vừa không ngừng cảm thán.
“Chị Phương Niên, chị nói xem hôm chị đi thử vai sao em lại ngã bệnh chứ? Nếu biết trước sẽ gặp được nam thần của mình, cho dù có bò em cũng phải bò qua.”
Nam thần mà cô ấy nói, dĩ nhiên là Giang Ngộ.
Thật ra, rất nhiều ngôi sao trong giới này đều xem Giang Ngộ là nam thần và thần tượng của mình.
Không chỉ bởi vì ngoại hình xuất chúng của anh, mà còn vì khả năng diễn xuất điêu luyện, thái độ kinh nghiệp và thành tựu đạt được ngày hôm nay.
Ở tuổi 25, anh đã nhận được danh hiệu ảnh đế đầu tiên trong đời.
Sau đó ngày càng nhận được nhiều giải thưởng.
Giang Ngộ, thật sự là một sự tồn tại đáng để mọi người ngưỡng vọng.
Phương Niên còn đang thất thần, liền nghe Tuệ Tuệ nói tiếp: “Chị Phương Niên, lần này chị đóng vai Lệ phi có rất nhiều cảnh thân mật với nam thần, không chỉ có cảnh hôn, còn có cảnh giường chiếu, chị có hồi hộp không? Kích động không? Trời ơi, em thật sự rất hâm mộ chị.”
Dáng vẻ này của cô ấy, rõ ràng là một fan cuồng.
Phương Niên bật cười, gật đầu đúng như mong muốn của cô ấy: “Hồi hộp, kích động.”
“Thôi đi, chị giả bộ không giống tí nào.”
“Chị nói thật.”
“Em không tin, biểu cảm của chị quá bình thản. Bạn học của em chỉ cần biết tin em có cơ hội gặp được Giang ảnh đế đã kích động cả đêm rồi.”
“Em gặp thì bạn của em kích động gì chứ?”
“Em có thể giúp họ xin chữ ký, chị không muốn xin chữ ký anh ấy à?”
Chữ ký của anh?
Ký ức lập tức trôi dạt về tám năm trước.
Khi đó Giang Ngộ vừa mới tốt nghiệp, tham gia bộ phim đầu tiên trong sự nghiệp diễn xuất của mình.
Mặc dù anh chỉ đóng vai nam phụ, nhưng hiệu ứng lại rất tốt, thu được một lượng lớn fans.
Năm đó Phương Niên vừa mới lên năm nhất, thừa dịp cuối tuần đến nhà anh ăn chực, nghiêm túc cầm vở muốn xin anh ký tên.
“Đại minh tinh, cho em xin chữ ký,