*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
Hai ngày sau chính là nghi thức bấm máy phim <Tâm sự yêu đương>, Tưởng Sầm dậy từ sáng sớm, nằm trên giường nhỏ lăn qua lăn lại, dù là giường làm từ hộp giấy nhưng được Kinh Sở Dương lót rất mềm mạị. LQĐÔN
“Vui như vậy à?” Kinh Sở Dương mở mắt thì thấy Tưởng Sầm đang lăn lộn trên giường nhỏ, nghiêng người nhìn cậu, mắt chứa đầy ý cười.
Tưởng Sầm gật đầu, hôm nay tổ chức nghi lễ bấm máy, ba ngày sau chính thức quay phim, mặc dù còn chưa quay nhưng cậu vẫn cực kỳ mong chờ, nên lăn lộn trên giường, sáng sớm kích động tỉnh cả ngủ.
“Tỉnh rồi thì dậy đi, tôi đi làm điểm tâm.” Kinh Sở Dương vỗ vỗ giường cậu, đứng dậy đi vào phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt, mình vệ sinh xong sẽ dẫn Tưởng Sầm vào.
Tưởng Sầm ôm bàn chải đánh răng trẻ con còn cao hơn cả cậu, đứng trước bồn rửa chăm chú đánh răng, toàn miệng toàn bọt, rửa mặt xong Tưởng Sầm ngồi trên bàn cơm yên lặng chờ ăn cơm.
Lúc Kinh Sở Dương ở một mình dù có làm đồ ăn sáng nhưng bình thường chỉ nấu chút cháo hoặc bánh mì thôi, bây giờ có thêm Tưởng Sầm nên anh tốn công nghiên cứu không ít món ăn sáng kiểu Trung kiểu Tây đều có hết, dù không ăn xem bày biện cũng rất cảnh đẹp ý vui.
Sữa nóng hổi đặt trước mặt Tưởng Sầm, hôm nay Kinh Sở Dương đặc biệt làm món trứng chần nước sôi, lòng trứng vàng óng ánh bốc hơi nóng đặt trong đĩa sứ trắng làm người ta thèm nhỏ dãi. Sợ cậu chưa no Kinh Sở Dương lại luộc thêm vài quả, lột vỏ để bên cạnh tay cậu.
Tưởng Sầm nhỏ đi, nhìn cậu ăn gì Kinh Sở Dương cũng cảm thấy vô cùng đáng yêu, ví dụ bây giờ cậu đang ăn trứng luộc, trứng gà còn lớn hơn đầu cậu, cho nên đành ăn từng miếng nhỏ, màu trắng làm nổi bật đôi mắt đen như hạt đậu, giống như chú sóc nhỏ đang ôm quả thông gặm đến quên mình, đáng yêu quá, Kinh Sở Dương chỉ muốn ngửa mặt lên trời hét ba tiếng.
Tưởng Sầm ăn no ợ một tiếng, cúi đầu uống sữa tươi, tia sữa dính bên miệng cậu, như râu ria làm Kinh Sở Dương suýt chút nữa cười phun cả trứng gà trong miệng ra, sau đó anh tự tay dùng khăn giấy lau sữa dính bên miệng Tưởng Sầm rồi ôm cậu tới sofa ngồi.
Trong phòng bếp vang lên tiếng nước chảy, hình như Kinh Sở
Dương rửa chén, rửa xong Kinh Sở Dương đi ra đưa mắt nhìn đồng hồ, lúc này là 7h50’ sáng, anh trở về phòng cầm cặp tài liệu chuẩn bị đi làm.
“Ở nhà chờ tôi về.” Kinh Sở Dương nói xong câu đó lòng tràn đầy sung sướng ra cửa, Tưởng Sầm ngồi trên sofa xoa bụng nhỏ, đứng dậy đi vài vòng cho tiêu hóa, Kẹo Đường nhảy lên sofa ngồi bên cạnh cậu, một người một mèo cùng dựa vào nhau thoải mái nằm trên sofa, nhàn hạ không nói hết.
Mười một giờ, Kinh Sở Dương đúng giờ về nhà bắt đầu nấu cơm, sau khi hai người ăn cơm xong, Tưởng Sầm thay quần áo chuẩn bị ra cửa, địa điểm buổi lễ chuẩn bị bấm máy là khu thắng cảnh nào đó trong thành phố A, cách chỗ này không xa, vì vậy hai người không thuê xe mà tự lái xe chạy tới khu thắng cảnh, đúng lúc 12h30 trưa.
Kinh Sở Dương dừng xe cùng Tưởng Sầm đi vào khu thắng cảnh, từ xa Tưởng Sầm đã trông thấy băng rôn nghi thức bấm máy phim <Tâm sự yêu đương> treo giữa không trung, kiếp trước coi như cậu đã trải qua đủ phim lớn nhỏ, từ đóng vai phụ không biết tên tới đóng phim bom tấn quốc tế, nhưng không có lần nào như lần này, khiến cho cậu không thể chờ đợi, kích động khó nhịn.
“Tưởng Sầm, cậu đến rồi à?” Diệp Cảnh đi tới kéo Tưởng Sầm vào trong đám người, nói chuyện phiếm một lúc, sau đó có một chiếc xe màu đen chạy băng băng xuất hiện trong tầm mắt mọi người, Thiệu Trạch mặc một bộ quần áo da màu đen từ trên xe bước xuống rảo bước tới chỗ bọn họ.
“Được rồi, bắt đầu đi.” Toàn bộ thành viên đã đến đông đủ, đạo diễn Triệu Lịch đi tới, không ít phóng viên truyền thông đi theo sau lưng Thiệu Trạch, trực tiếp toàn bộ quá trình nghi thức bấm máy lần này.
Đầu tiên là nhà đầu tư, cũng chính là Kinh Sở Dương - tổng giám đốc giải trí Hoa Tụng đọc bài phát biểu, hôm nay Kinh Sở Dương mặc chiếc áo gió dài, dáng người như ngọc, tác phong nhanh nhẹn, ánh mắt lơ đãng, lộ khí chất