Đúng 10 giờ, livestream bắt đầu.
Khương Bạch đầu đội mũ rơm, mặc áo thun màu trắng, "Chào mọi người, tôi là Khương Bạch.
Hôm nay livestream ở bên ngoài, dùng di động để quay nên chất lượng hình ảnh không rõ lắm, cũng không mở hiện comment nên không thể cùng mọi người tương tác, hy vọng mọi người đừng để ý."
Anh dùng gậy selfie, đưa camera di động hướng về phía rừng cây ăn quả, "Đây là vườn trái cây của chúng tôi, các loại trái cây chúng tôi bán được hái từ nơi này."
Khương Bạch vừa đi, vừa giới thiệu các chủng loại trái cây trên núi.
Ngoài trừ lúc mở livestream anh lộ mặt vài phút, còn lại thì phần lớn thời gian đều quay trái cây.
Bọn anti trên stream lợi dụng điểm này bắt đầu mắng mỏ.
Mắng nhiều nhất chính là Khương Bạch làm việc không chuyên nghiệp.
Đang làm diễn viên, mới vừa đoạt giải rồi bỏ nghề trong một nốt nhạc.
Bán hàng online không lộ mặt thì thôi, còn không mở hiện comment.
...
Chửi lâu cỡ nào Khương Bạch cũng hoàn toàn không bị ảnh hưởng, cứ giới thiệu trái cây hết loại này tới loại khác.
Bọn anti tức điên mà lại chẳng làm gì được.
"Trái cây đầu tiên chúng tôi muốn giới thiệu là tuyết lê, thuộc loại lê giòn vỏ đỏ.
Loại lê này da mỏng, quả giòn, nhiều nước không chát, vị thơm ngọt, ..."
Khương Bạch nâng lê đỏ, nghiêm túc phổ cập giá trị dinh dưỡng và vị của nó.
Cả trăm ngàn người theo dõi stream, có một người bình tĩnh nhìn chằm chằm vào màn hình, biểu tình vạn biến khó lường.
Có thể nghe được giọng nói của Khương Bạch, trong lòng Tần Đông Việt rất cao hứng.
Nhưng nhìn không được mặt của Khương Bạch, trong lòng hắn cũng rất mất mát.
Không ngừng muốn nghe giọng của anh, còn mặt của anh nữa ——
Nếu có thể biến thành lê đỏ trong tay anh là tốt rồi!
Có thể gần anh như thế, còn được anh nâng niu trong lòng bàn tay...
Tần Đông Việt nhìn chằm chằm vào quả lê đỏ, dần dần biến thành sự hâm mộ cuồng nhiệt.
Đột nhiên, con dao gọt hoa quả lọt vào trong ống kính.
Khương Bạch cắt lê đỏ thành hai nửa, ống kính quay thẳng vào quả lê, để người xem stream có thể thấy nó giòn và nhiều nước cỡ nào.
Khán giả Tần Đông Việt vừa mới ước ao mình biến thành quả lê: "..."
Lần stream này dài hơi với lần stream trước nửa tiếng đồng hồ.
Mắt thấy đã sắp đến giờ cơm trưa, Khương Bạch ngừng lại, "...!Được rồi, hôm nay stream đến đây thôi, cảm ơn mọi người đã theo dõi.
Thời gian cụ thể của lần bán tiếp theo mời mọi người theo dõi Weibo của tôi."
Sau khi kết thúc livestream, Khương Bạch và Thẩm Nam Tinh vội vàng xuống núi, chuẩn bị cơm trưa.
Thẩm Nam Tinh một bên xoa bụng, một bên đề nghị: "Bé Chanh còn chưa về, chúng ta ăn trễ xíu đi."
Mới nãy ở trên núi, thừa dịp Đại Bạch đang livestream, y đã ăn không ít trái cây, giờ còn chưa tiêu hoá hết.
Khương Bạch stream xong thấy hơi khát, lúc xuống núi có ăn một quả lê, hiện tại cũng không quá đói.
"Ừ, vậy chúng mình thông báo thời gian bán lần hai trước đi, với cả post video tớ làm điểm tâm lần trước nữa." Khương Bạch mở máy tính, định post lên Weibo, liền nhìn thấy hệ thống bán hàng online có thông báo mới.
"Cái gì vậy?" Thẩm Nam Tinh nhìn qua.
Khương Bạch click mở thì thấy ——
Là thông báo khiếu nại thành công.
【 Chủ shop thân mến, sau khi trải qua xét duyệt, cửa hàng của bạn đã nhận được khiếu nại thuộc diện ác ý, nên khiếu nại đã bị phán định không thành lập.
】
"Chúng ta khiếu nại thành công rồi!" Thẩm Nam Tinh có chút kích động, y vội vàng nói: "Đại Bạch, cậu chụp thông báo lại đi, lát nữa lên weibo rồi post ở topic #Tiệm trái cây của Khương Bạch xoát đơn."
"Ừm!"
Lập tức, Khương Bạch phát liên tục hai cái Weibo.
Một cái là về khiếu nại thành công, kèm theo hình chụp thông báo từ hệ thống bán hàng.
Cái còn lại thời gian bán hàng lần hai, cùng với video anh dùng trái cây làm mứt.
Weibo hai vừa mới post thì Khương Bạch đột nhiên vỗ vỗ đầu, "Đầu óc chán ghê, hồi nãy còn nói lúc stream sẽ rút thăm trúng thưởng tặng mứt trái cây...!sau đó quên mất tiêu!"
"Quên rồi thì cũng đừng tặng, ai biết được đứa trúng thưởng có phải là anti hay không!" Thẩm Nam Tinh lẩm bẩm, "Lỡ như anti từng mắng cậu lấy được phần thưởng...!Dù sao tớ cũng không vui khi bọn nó được tặng đồ!"
Người qua đường trúng thì được, anti mà trúng...
Tưởng tượng đến đây, y cảm thấy ghê tởm như ăn phải muỗi.
"Đại Bạch, chúng ta giữ lại tự ăn đi, để bé Chanh chuche ăn mứt cậu làm!" Thẩm Nam Tinh xúi giục Khương Bạch bỏ giveaway.
Khương Bạch: "Chúng ta có ăn thì còn dư lại tận 5 bình, chúng ta ăn cũng ăn không hết, thứ này chỉ giữ được có hơn một tháng, để lâu sẽ hư đó..."
"Vậy đem cho tặng người khác!" Thẩm Nam Tinh nhanh chóng tìm người có thể tặng ở trong đầu.
Tỷ như Hà Miểu, tỷ như mấy anh shipper, tỷ như thôn trưởng, lại tỷ như nhóm người bọn họ mời đến để hỗ trợ hái trái cây ——
Đúng rồi, còn có một người nữa!
Thẩm Nam Tinh sáng mắt nói: "Chúng ta tặng cho fan của cậu đi!"
"Fan của tớ?" Khương Bạch nghi hoặc nhìn Thẩm Nam Tinh, "Ai?"
"Cô ấy tên là Tần, là một cô bé hướng nội rất ít nói, tớ mới quen trước đó không lâu, là cái ngày mà cậu post weibo nói muốn livestream đó..."
Thẩm Nam Tinh lời ít ý nhiều giới thiệu quá trình y quen biết Tần, cường điệu Tần và y cùng chung chiến tuyến ra sao, bảo vệ Khương Bạch, múa phím suốt đêm đánh nhau cùng antifan.
Khương Bạch nghe xong, trong lòng có chút ấm áp.
Thì ra vẫn còn có fan bảo vệ cậu.
Khương Bạch cong cong khóe môi, gật đầu nói: "Được rồi, vậy tặng mứt trái cây cho cô bé đi."
"Vậy để tớ liên hệ với cô bé, hỏi địa chỉ bé ấy."
Thẩm Nam Tinh lập tức đăng nhập Weibo của mình, click mở chatbox với Tần.
【 Thiên Nam Tinh: Cậu muốn mứt trái cây Khương Bạch làm không, với cả chữ ký tay của anh ấy nữa? Nếu muốn thì gửi địa chỉ cho tôi nha! 】
Khương Bạch nhìn thấy đoạn chat của Thẩm Nam Tinh, nhịn không được bình luận: "Tớ mà nhận tin như vậy sẽ lơ luôn á, nhìn như đang lừa đảo vậy!"
"Gì?"
Giống lừa đảo hả?
Hình như có hơi giống!
Thẩm Nam Tinh nghĩ nghĩ, xé một tờ giấy, đưa cho Khương Bạch, "Đại Bạch, ký tên cho tớ đi, để tớ gửi cho cô bé xem.
Cô bé là fan trung thành của cậu đó, hẳn là có thể nhận ra bút tích của cậu, nếu cô bé nhìn không ra thì