Thời gian chính thức đóng máy chỉ còn khoảng mười ngày, trong mười ngày này tối nào Ôn Ninh cũng đều nhận được một bó hoa tươi được đưa tới.
Từ hoa hồng Damascus đến tulip Hà Lan, lại đến hoa oải hương Provence, mỗi ngày đều không hề trùng lặp loại hoa.
Trong phòng bây giờ có rất nhiều loại hoa, mùi hương ngạt ngào đến nỗi không cần bất kì một giọt nước hoa nào, nhưng cũng rất dễ ngửi.
Một tuần sau, trên bàn trang điểm của Ôn Ninh đã bày đầy đủ các loại hoa tươi hình dạng màu sắc khác nhau, quả thực giống hệt như một cửa hàng hoa nhỏ.
Lúc đầu, Lộ Lộ không hỏi nhiều, còn tưởng rằng là hội trưởng Fan Club tặng, cũng không để ở trong lòng.Qua mấy ngày, cô nàng dần dần nhận ra có gì đó không ổn, nhận được hoa của fan cũng không cần vui vẻ mà đóng cửa nói chuyện suốt một giờ đi.
Này khẳng định là có chuyện! Chẳng lẽ có người theo đuổi Ninh Ninh tỷ?
Đến ngày thứ tám, bó hoa được đưa tới là một đóa cát cánh tím.
Sau khi ký nhận, Lộ Lộ cầm lấy bó hoa đi vào, một bên đem hoa cắm vào bình, một bên tự nhủ lẩm bẩm: "Cát cánh, vĩnh hằng, bất biến ái."(*)
(*) tình yêu vĩnh cửu, không bao giờ thay đổi
Ôn Ninh sửng sốt: "Cái gì?"
Lộ Lộ quay đầu giải thích: "Ninh Ninh tỷ, em nói chính là ý nghĩa của hoa này. Đại học của em có một môn tự chọn là cắm hoa, nên ý nghĩa của tất cả các hoa em đều biết."
"Đúng không? Vậy vừa lúc chị cũng không cần phải lên mạng tìm." Ôn Ninh cảm thấy ngạc nhiên, cười cười, chỉ vào đóa Tulip màu đỏ hỏi, "Ý nghĩa của hoa này là gì?"
Đối với những loại hoa hồng, cô đều có thể liên tưởng đến tình yêu, nhưng ngày hôm qua đưa tới lại là Tulip, cô cảm thấy hơi lạ.
Ở trong ấn tượng của cô, Tulip là quốc hoa của Hà Lan,nên tựa hồ là tượng trưng cho phú quý.
Lộ Lộ nhìn hoa, nghĩ nghĩ, trả lời: "Tulip đỏ tượng trưng cho tình yêu mãnh liệt, nóng bỏng."
Mãnh liệt, nóng bỏng à.......
Mặt Ôn Ninh hơi đỏ, nghĩ đến cảnh tượng khi anh chọn hoa không biết là có biết ngụ ý của mấy đóa hoa này không.
Bất quá, nói không chừng này mấy bó hoa đều là trợ lý của anh chọn, chắc anh ấy cũng không biết.
Đúng vậy! Ôn Ninh cảm thấy khả năng này rất lớn.
Lộ Lộ nhân cơ hội hỏi: "Ninh Ninh tỷ, là ai mà mỗi ngày đều tặng hoa vậy? Là Hứa Diệc trong đoàn phim sao?"
"Hả?" Ôn Ninh bị sốc bởi phỏng đoán của cô nàng, dở khóc dở cười hỏi: "Tại sao em lại nghĩ như vậy?"
Lộ Lộ hì hì cười hai tiếng, đem suy nghĩ trong lòng nói thẳng ra: "Ở đoàn phim này ngây người ba tháng, em cảm giác anh ta có hảo cảm với chị, hơn nữa vừa nhìn là biết anh ta là loại người lãng mạn, biết lấy lòng con gái, mỗi ngày đều đưa hoa tới kiểu này rất hợp với anh ấy."
"Không phải Hứa Diệc, chị đã nói qua rồi, chị chưa bao giờ muốn có gì đó với anh ta."
Ôn Ninh phủ định xong, trực tiếp công bố chân tướng, "Là Chu Trạch Diễn đưa."
"A a a?" Lộ Lộ bày ra vẻ khiếp sợ, đôi mắt hạnh mở to, "Là Chu lão sư?!"
Cô nàng trố mắt rất lâu, cảm thấy không thể tin được. Ở trong cảm nhận của cô nàng, Chu Trạch Diễn nhìn liền biết không phải loại người nhiệt tình như thế này.
Nếu là phim thần tượng, Chu Trạch Diễn chính là một người lạnh lùng, khiến con gái phải hao hết tâm tư một trăm lần cũng không đổi được một câu đáp lại.
Mà anh ấy lại theo đuổi Ninh Ninh tỷ, mặc kệ nghĩ như thế nào thì Lộ Lộ đều cảm thấy đây là một việc không có khả năng xảy ra!
"Chuyện đó......" Lộ Lộ ấp a ấp úng hỏi, "Ninh Ninh tỷ, vậy chị đáp ứng Chu lão sư theo đuổi chị sao?"
"Đương nhiên." Ôn Ninh không chút do dự trả lời.
Tạm dừng vài giây, cô lại cúi đầu ngửi mùi thơm của Tulip, cười đến giảo hoạt, "Nhưng trước khi đáp ứng, chị muốn cảm nhận một chút ' xoay người nông nô đem ca xướng '(*) là như thế nào, thời gian sẽ không quá dài, chắc sẽ khoảng một tháng."
(*) đây là bài hát chủ đề của bộ phim tài liệu " Tây Tạng hôm nay", được phát hành vào năm 1959. Bài hát ca ngợi những thay đổi lịch sử to lớn đã diễn ra của người dân dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc và Chủ tịch Mao sau khi Tây Tạng giải phóng hòa bình vào cuối những năm 1950.(theo baike.baidu).[Editor: Mình cũng không hiểu nghĩa câu này cho lắm.]
Lộ Lộ: "???"
- --
Cảnh cuối《 Quỳnh Thỏ 》 kết thúc vào ban đêm.
"Cảnh thứ ba mươi hai, tập thứ bốn tám đã quay xong,《 Quỳnh Thỏ 》chính thức đóng máy!" Đạo diễn nói xong những lời này, mọi người trong đoàn đều cổ vũ nhiệt tình.
Hơn mười chiếc xe dừng lại ở cửa phim trường, bắt đầu theo thứ tự đưa diễn viên cùng nhân viên công tác về khách sạn.
Trên tầng cao nhất của khách sạn là một nhà hàng buffet, Lâm đạo đã bao toàn bộ, đêm nay đoàn phim sẽ tổ chức lễ đóng máy tại đây.
Ôn Ninh về phòng trước, thay áo khoác, mặc vào một bộ váy hai dây đỏ lộ vai, lại chỉnh sửa lại trang điểm, sau đó mới đi thang máy lên.
Ngay khi đến đó, cô liền nhìn thấy mấy nữ diễn viên phụ đứng tụm lại chụp ảnh. Một trong số đó nhìn thấy cô, rất nhiệt tình mời, "Ninh Ninh tỷ, chị tới đây cùng bọn em chụp ảnh đi."
Ôn Ninh bước tới, gia nhập vào đội ngũ chụp ảnh của các nàng.
Tự chụp một phút đồng hồ, chỉnh sửa mười phút, cô mới đem ảnh lưu lại, vừa nhấc đầu, thế nhưng phát hiện Hứa Diệc không biết khi nào đã đứng ở bên cạnh mình.
"Anh tìm tôi có việc sao?" Ôn Ninh có chút kỳ quái hỏi.
"Ừ." Hứa Diệc gật gật đầu, cười đem một ly rượu vang đỏ đưa tới cho cô, "Nhưng nơi này không tiện nói chuyện, có phiền không nếu chúng ta sang bên cạnh nói?"
Ôn Ninh không biết Hứa Diệc muốn nói cái gì, nhưng vẫn đi theo đến một góc bên cạnh,"Làm sao vậy?"
Hứa Diệc nhìn cô, lông mày kiếm nhăn lại, bộ dáng khó được có chút co quắp bất an, "Khả năng vấn đề này có chút mạo phạm, nhưng tôi muốn hỏi em, hiện tại em có bạn trai rồi sao?"
Ôn Ninh nghĩ nghĩ, suy xét đến tình huống thực tế trước mắt, không biết hiện tại nên xem là có hay không có, nhất thời cũng không rõ ràng lắm nên trả lời như thế nào mới tốt.
Hứa Diệc thấy cô không nói chuyện, lập tức nở nụ cười, tình ý chân thành mà thổ lộ.
"Kỳ thật, lúc đại học có gặp qua em, từ lúc đó tôi đối với em rất có hảo cảm, sau đó chúng ta lại cùng nhau đóng phim, tôi cảm thấy mình rất thích em. Em cùng những nữ minh tinh trong giới giải trí tôi từng gặp rất khác nhau, tôi, tôi có thể...... Theo đuổi em không?"
"Không thể."
Ôn Ninh còn không kịp cự tuyệt, đã có tiếng trả lời của một người đàn ông đang đi tới.
Thanh âm người đó trầm thấp, hiển nhiên không lộ ra chút cảm xúc gì.
Chu Trạch Diễn đem rượu vang đỏ từ trong tay Ôn Ninh lấy ra, lại đem nước chanh đổ vào cốc có chân dài đưa tới trên tay cô, "Tửu lượng em không tốt, uống cái này, miễn cho lại uống say giống như lần trước."
Hứa Diệc có chút tức giận, "Tôi lại không hỏi anh, anh dựa vào cái gì mà trả lời."
"Mọi việc đều có thứ tự đến trước và sau."Âm thanh Chu Trạch Diễn lạnh lùng nói.
Hứa Diệc không hiểu: "Anh có ý tứ gì?"
Chu Trạch Diễn liếc mắt một cách nhẹ nhàng, quay đầu nói với Ôn Ninh, "Em buổi tối chưa ăn cơm, đi trước ăn gì một chút, nơi này giao cho anh."
"...... Được."
Ôn Ninh nhìn Chu Trạch Diễn, lại nhìn nhìn Hứa Diệc, cảm thấy để anh cùng Hứa Diệc nói rõ ràng cũng là một lựa chọn không tồi, liền nghe lời gật đầu, chính mình đi đến bàn ăn cơm.
"Người khác thổ lộ anh cũng muốn nhúng tay can thiệp, hình như anh quản hơi rộng thì phải." Ngữ khí Hứa Diệc thập phần bất mãn.
Chu Trạch Diễn mặt mày sững sờ, lạnh giọng cười, "Anh tìm bạn gái tôi thổ lộ, chẳng lẽ tôi còn phải mặc kệ hay sao?"
"Sao có thể?" Hứa Diệc rõ ràng không tin, mày nhíu chặt lại, truy vấn nói: "Từ khi nào thì hai người ở bên nhau? Tôi chưa từng nghe cô ấy nói qua!"
"Không lâu nữa." Chu Trạch Diễn khẳng định nói.
Hứa Diệc: "???"
Đều nói mới chỉ theo đuổi, liền nhanh như vậy đã lấy thân phận bạn trai, người này không phải da mặt quá dày hay sao?
Chu Trạch Diễn