Edit: 一青 ( Nhất Thanh )
Beta: Lê
Đêm đó Hoắc Kham không chạy đến phim trường, hắn cắn chặt đầu thuốc, không nói một lời chỉ đứng bên cửa sổ, mưa gió ướt cả người, cả trái tim như thiêu như đốt đặt lên người đứa nhỏ ở trong màn mưa, đến cả Tưởng Di đi lúc nào cũng không biết.
Chương Hướng Duy vừa xong việc liền không chịu được nữa, suốt đêm nằm truyền nước ở bệnh viện, cậu bị cảm khó chịu mấy ngày liền, thầy Hoắc của cậu cũng đau lòng mấy ngày liền.
Bởi vì cảnh quay kia, đạo diễn Vương mới chính thức xem Chương Hướng Duy như một diễn viên.
.
Đạo diễn Vương đối với bộ phim <Triều dâng> này, so với Lộ Thành, ông thích nhân vật Kiều Cùng hơn, nhân vật này có không gian phát triển to lớn, ông rất coi trọng vai này, thậm chí trong đầu còn có sẵn mấy ứng cử viên để đến casting.
Nhưng mà nhà đầu tư lớn nhất Khải Nhất lên tiếng, quyết định người diễn vai Kiều Cùng này, không phải một diễn viên nào cả, chỉ là một sinh viên khoa diễn xuất.
Mười chín tuổi, kinh nghiệm diễn xuất từ con số 0.
Đạo diễn Vương cảm thấy đây là một câu chuyện cười, ông tức giận, từ chối đạo diễn bộ phim này.
Sau đó tổng sản xuất tới tìm ông, nói chuyện với ông một lần, ông đồng ý, đã có Hoắc Kham, Tưởng Di những diễn viên thành thục gia nhập, vậy thì ông sẽ đạo diễn.
Đây là bộ phim hay, không thể để cho tên tay ngang làm hỏng.
Đạo diễn Vương bất ngờ nhất là ngày diễn thử, đứa nhóc đóng vai Kiều Cùng mặc Tshirt với quần dài bình thường, đi một đôi giày trắng, nụ cười rất sạch sẽ, ánh mắt trong suốt sáng ngời, không có một tia vẩn đục, không hề giống những đứa trẻ từng bị quy tắc ngầm mà ông gặp.
Đây không phải là tình nhân bé nhỏ do ông tổng Khải Nhất nuôi.
Có thể là con riêng, hoặc là họ hàng gì đó.
Đó là ấn tượng đầu tiên của đạo diễn Vương, sau đó khi huấn luyện tư thế với lời thoại cho đứa nhóc kia được một tháng, ông nhận ra một hiện tượng kì lạ.
Khải Nhất giống như chết rồi vậy, không qua lại hỏi han chuyện của đứa nhóc, ngay cả việc tìm diễn viên đóng thế cũng không ý kiến gì.
Đạo diễn Vương lại phải thay đổi cách nhìn, Khải Nhất chỉ phụ trách đem người nhét vào đoàn phim, những chuyện sau đó hắn không quan tâm.
Xem ra nội tình không hoàn toàn giống như ông nghĩ.
Sau đó chính thức khởi quay, đạo diễn Vương nhìn thấy đứa nhóc kia diễn sống Kiều Cùng từ trong sách ra đến dưới máy quay phim, một chút tạo hình rồi bỏ thêm tình cảm, mãi đến khi quay xong cảnh dưới mưa kia, trở thành một người thật sống động.
Đạo diễn Vương thực ra rất thích người mới, nghe lời, thái độ nghiêm túc.
Giống như một tờ giấy trắng, nếu may mắn, gặp được những người chưa bị danh vọng cùng thành tích các thứ kiềm chế, thì tiềm lực sẽ khá lớn, có tính khả thi.
Chương Hướng Duy là bất ngờ và thu hoạch ngoài dự đoán của đạo diễn Vương.
Trong phim, Lộ Thành nhìn Kiều Cùng trưởng thành, đối với y mà nói, Lộ Thành là sư huynh cũng là phụ thân.
Khi y biết rõ thân thế của mình, lúc biết người nhà liên lụy làm hại đến Lộ Thành, y muốn giải thích, cái gọi là gia tộc thân tín y không muốn tin, cũng không dám tin.
Nhưng mà sư huynh không đến chỗ hẹn.
Thế giới của Kiều Cùng sụp đổ, tất cả niềm tin và nhận thức vốn có đều trở nên vặn vẹo.
Lúc ban đầu y còn có chút buồn phiền, nên y vẫn sẽ sợ hãi.
Người y tin tưởng nhất rời bỏ y, từ nay về sau trở thành hai phía đối lập, sau này y sẽ phải một mình đi về phía trước, phải đi như thế nào y cũng không biết.
Lúc thảo luận kịch bản, bọn họ quên mất tâm tình này của nhân vật, là diễn viên trong lúc quay đi trên trường cảm nhận được, tự mình thêm vào cũng rất tốt.
Còn có cú ngã kia, như rồng vẽ thêm mắt.
Thử thách diễn viên tùy ý phát huy các kiểu yếu tố, đạo diễn Vương đồng ý cho người mới cơ hội đột phá bản thân mình, một lần không được thì hai ba lần.
Lúc ngã trong mưa từ sững sờ, khóc, rồi đến vừa cười vừa khóc, rồi chỉ cười, sau đó điên cuồng hoang dại, cuối cùng tẩu hỏa nhập ma, ho ra máu co giật ngất đi, cấp độ tăng tiến của cảm xúc cực kì rõ ràng.
.
Vì vậy đạo diễn Vương chẳng thèm quan tâm đứa nhóc Chương Hướng Duy với Khải Nhất rốt cuộc có quan hệ gì, cũng không để ý 24CP gì đó, chỉ coi cậu như một diễn viên mới đầy tiềm năng, đối với cậu nghiêm khắc hơn nữa.
Dùng trình độ của một diễn viên đã thành thục để yêu cầu cậu.
Cái gì gọi là diễn viên đã thành thục, chính là chỉ cần là điều cần thiết cho bộ phim, dù là việc gì cũng có thể làm được, đã kết hôn cũng có thể chấp nhận diễn cảnh hôn, ngoài việc hôn đối phương còn phải giữ vững không quăng gánh giữa đường.
Chứ đừng nói là việc thơm má này.
Chương Hướng Duy sau khi nghe một lượt phê bình của đạo diễn Vương, cậu theo bản năng quay đầu nhìn khắp phim trường để tìm Hoắc Kham.
Giống như một bé nòng nọc đi tìm bố.
.
Hoắc Kham đang đối diễn với Tưởng Di.
Tưởng Di nhìn thấy thiếu niên trước, cô không hề giữ giá mà phất tay.
"Cậu nhóc đẹp trai ơi"
Hoắc Kham mặt không cảm xúc quét mắt liếc cô một cái.
Tưởng Di ngoảnh mặt làm ngơ, đúng là cô thích các tiểu thịt tươi, thế nhưng không đến nỗi ngay cả đứa nhóc 19 tuổi cũng không tha.
Với cả, việc cướp miếng ăn từ tay hổ cô không làm nổi, cô sợ chết.
Nam nữ diễn viên Chương Hướng Duy thích nhất đều đang ở trước mặt cậu, hợp tác với nhau, giữa hai người từng có scandal, nhưng sau đó đã giải thích luôn.
Đây là lần đầu tiên hai người họ hợp tác một cách chính thức, mà bản thân cậu lại may mắn có thể tham dự, ở hiện trường nhìn hai người quay phim, lần nào cũng nổi hết cả da gà.
Quân nhân đào ngũ trốn về Chương Hướng Duy thẹn thùng gọi: "Cô Tưởng ạ"
Tưởng Di không vừa lòng với cách gọi này: "Lúc diễn em cũng gọi chị là thần tiên tỷ tỷ, sao ở ngoài không gọi chị một tiếng chị, là không gọi được hả, cảm thấy gọi là dì thì hợp hơn đúng không?"
Chương Hướng Duy vội xua tay.
"Không ạ không ạ"
Tưởng Di nở nụ cười quen thuộc, nhướng mày cười: "Gọi một tiếng chị đi"
Chương Hướng Duy đỏ mặt, nữ thần của Vương Trình phóng khoáng bá đạo, cậu càng muốn khoác tay gọi thành huynh đệ hơn.
Bên cạnh thình lình vang lên một giọng nói lạnh như băng: "Cậu tới tìm ai?"
Chương Hướng Duy quay đầu nhìn hắn, bật thốt lên: "Tìm thầy"
Hoắc Kham nói: "Thế còn không đi ra đây?"
"Vâng vâng" Chương Hướng Duy bước nhanh tới.
Tưởng Di nhìn hai người đã đi mất, nhai kĩ miếng dưa trong miệng, ngọt quá đi mất.
Nhân sinh tuyệt vời không thể tả nổi, bản thân mình thế mà vào lúc còn sống ăn được dưa* của Hoắc Kham.
*Dưa: ý chỉ tin đồn, rm này nọ trong showbiz
Đúng là bất ngờ, nhưng vẫn nằm trong dự kiến, không phải là không có điềm báo trước, mà là rất nhiều dấu vết thiếu hợp lí xuất hiện cùng một chỗ.
Giống như là Hoắc ảnh đế tự mình để lộ ra.
Tưởng Di lắc đầu chậc lưỡi, trong giới không thiếu gay, nhưng khó đoán nhất là Hoắc Kham, ai ngờ hắn lại thích một đứa nhỏ.
Sợ là phải ăn dưa qua ngày trong đoàn phim <Triều dâng> này rồi.
Trợ lý đi đến gần thấp giọng nói: "Chị Di, chân bị lộ ra rồi này"
Tưởng Di cả người toàn mồ hôi vắt đồ diễn lên ghế bên cạnh, bên trong mặc quần đùi, lộ ra đôi chân trắng phát sáng.
"Lộ thì sao"
Trợ lý đuổi theo nói: "Hai bên đầu gối của chị đều có vết thương, dễ khiến người hiểu lầm lắm"
Tưởng Di vẫn không dừng lại: "Hiểu lầm gì cơ?"
Trợ lý cạn lời.
Tưởng Di che miệng: "Em đang nói... Trời ạ, không phải chứ, em là tay lão luyện à? Chị vẫn còn trẻ con lắm, em nói như vậy có nghĩ tới cảm nhận của chị không? Ôi chị bị dọa sợ rồi, bây giờ chị phải đi hút điếu thuốc cho tỉnh táo, em canh chừng cho chị"
Trợ lý: "..."
Nữ thần là nữ thần kinh đấy à.
Nói nhiều vậy, .... cũng chỉ là vì thèm thuốc?
Lúc đầu nói cái gì mà phải cẩn thận giữ gìn tính cách được thiết lập, bảo đảm không hút thuốc ở phim trường, kết quả đây, mới nhịn được chưa đến năm ngày.
Đúng là tự vả.
.
Chương Hướng Duy cùng Hoắc Kham đi vào phòng nghỉ ngơi chuyên dụng của hắn, cậu kể chuyện của mình ra, thoải mái toát ra cảm giác ỷ lại.
Hoắc Kham lại không có tâm trạng hưởng thụ, hắn sáng sớm không chỉ xem cảnh diễn của mình, còn nhớ cả phần diễn của đứa nhỏ, kể cả có đối diễn cùng nhau hay không.
Đừng nói đến việc hôm nay đứa nhỏ phải quay mấy cảnh thân mật, cả bộ phim từ đầu đến cuối một cảnh thân mật cũng không có.
Trong phim Kiều Cùng với Lăng Vân Môn thiên kim Hoàng Oanh Oanh ban đầu là một cặp ngốc bạch ngọt, tạo ra rất nhiều cảnh khôi hài, sau đó hai người ở hai bên đối lập, ở trong hai giáo phái đối nghịch nhau, nội tâm cả hai