Thi Niệm Diêu trực tiếp bị hù dọa, nhìn mẹ mở miệng nói: "Thế nhưng..."
"Đối phương là con trai của dì con thích nhất, con trai Lật Thư."
Thi Niệm Diêu:...!!
Con trai của Lật Thư?
Đó không phải là, anh trai Mạc Tây Thừa, Mạc Chấp sao?
Thi Niệm Diêu nhất thời mở miệng: "Con không đi!"
"Vì sao? Chẳng lẽ con có bạn trai?" Tư Tĩnh Ngọc dò hỏi.
Thi Niệm Diêu trực tiếp lắc đầu, sau đó thở dài: "Mẹ, mẹ không phải chưa từng thấy qua Mạc Chấp sao? Mẹ biết Mạc Chấp làm người sao không??"
Tư Tĩnh Ngọc sững sờ, "Con đã gặp qua sao? Con gặp qua lúc nào, ở đâu?"
Thi Niệm Diêu:...
Cái này nói rõ ràng, còn không phải nói rõ chuyện mình đi Hoành Điếm sao?
Thế là, cô hàm hồ mở miệng nói: "Còn cần gặp sao? Bạn con đều nói, cái Mạc Chấp này, là người ngu ngốc!"
Tư Tĩnh Ngọc nhìn cô, lắc đầu nói: "Không thể nghe đâu thấy vậy. Con biết không? Bời vì con được bảo vệ rất tốt, trong Bắc Kinh, rất nhiều người, đều đang nói dung mạo con xấu. Chúng ta đều chưa từng gặp mặt, làm sao biết người có được hay không?"
Thi Niệm Diêu cắn môi: "Dù sao, con không đi!"
Tư Tĩnh Ngọc:...
Tư Tĩnh Ngọc thở dài, đi lên phía trước, ngồi ở trước mặt Thi Niệm Diêu: "Vì sao?"
"Là bởi vì người trong vòng nói, Mạc Chấp ghét bỏ con sao? Cậu ta cũng là bởi vì không nhìn thấy bản thân con. Vả lại, chúng ta cũng không phải muốn xem mắt, mẹ cũng là tức không nhịn nổi, con gái tốt của mẹ, bị truyền thành dáng vẻ đó, chúng ta liền đi gặp mặt một chút, để bọn họ nhìn dung mạo con không kém!"
Thi Niệm Diêu:...
"Được rồi, vậy quyết định thế, chỉ qua một bữa cơm, còn lại, mẹ cũng không ép con, tất cả tùy duyên."
-
Bên kia, Mạc gia.
"Con không đi con không đi!" Mạc Chấp dậm chân làm ầm ĩ, nhìn chằm chằm cha Mạc: "Con không đi gặp cái người quái dị kia đâu!"
Cha Mạc thở dài: "Hiện tại, người của hội đồng quản trị,
có ý kiến rất lớn với con. Nếu như con có thể ở cùng Thi tiểu thư, về sau, có Thi Tầm giúp con khai mở sinh ý, chí ít gia nghiệp chúng ta, trong tay con, sẽ không thua thiệt!"
Mạc Chấp nghe nói như thế, nổi giận: "Cha, đây là ý gì? Cha nói là, con quản công ty không tốt sao? Cha nói con ngốc sao? Là đứa con riêng của cha tốt sao? Vậy sao cha không giao Mạc gia cho nó?"
Cha Mạc nghe đến đó, nhất thời gấp gáp: "Con nói gì vậy? Không nói tới việc nó có tâm hay không, chỉ bằng nó là con riêng, ta cũng sẽ không giao Mạc gia cho nó! Năm đó là ta không cẩn thận... Vả lại, ta gặp qua Thi tiên sinh và Thi phu nhân, bộ dạng hai người cũng không tệ, sinh con gái ra, chắc chắn sẽ không khó coi. Dù sao cũng là xem mắt, con cứ đi gặp một lần."
"Con không đi!" Mạc Chấp hừ lạnh một tiếng.
Một lúc sau, con ngươi cậu ta bỗng nhiên đảo vòng, bỗng dưng quay đầu, nhìn về phía cha Mạc: "Cha, Thi gia tốt như vậy, sao cha không cho Mạc Tây Thừa quan hệ thông gia! Lần trước mất Lý tiểu thư, không phải hối hận sao?"
Cha Mạc nhất thời gõ lên đầu của anh ta: "Con có ngốc hay không? Để Mạc Tây Thừa và Thi tiểu thư ở cùng một chỗ, con còn thế nào ngồi vững ở vị trí gia chủ Mạc gia sao? Theo ta thấy, nó thích đứa bình dân kia, thi để nó cưới! Không có mượn lực, cả đời nó cũng không có cách nào so với con! Con phải nhớ kỹ, cái Mạc gia này, cha chỉ giao cho con!"