Kiều Luyến vốn đang ngồi trên ghế, phát sóng trực tiếp còn một phút là
bắt đầu, cô không để ý, thế nhưng chợt nghe tiếng ở ngoài cửa quen
thuộc, cả kinh nhảy dựng lên.
Cô bỗng nhiên quay đầu: đi đóng cửa phòng ngủ chỗ mình ngồi vào!
Thân là người truyền bá, đương nhiên Cao Hữu Minh phải trà trộn vào làng
giải trí, cho nên đặc biệt chú ý chuyện trong làng giải trí.
Đương nhiên anh ta quen biết Tống Thành, trọng điểm là... sau lưng Tống
Thành, cái người mang theo khẩu trang, đeo kính đen... Chẳng lẽ là Thẩm
Lương Xuyên?
Anh ta đã hoàn toàn bị nhân vật nổi tiếng xuất hiện ở trước mặt mình làm cho váng đầu!
Theo bản năng tránh thân thể ra, lắp ba lắp bắp mở miệng: “Mời, mời vào...”
Đến chữ còn chưa nói ra miệng, liền nghe sau lưng truyền đến tiếng đóng
cửa, anh ta liền linh động, lấy lại tinh thần, lập tức ngăn ở trước cửa.
Anh ta trợn mắt nhìn Tống Thành, “Cái kia, chúng tôi... Cái này, xin mọi
người chờ một chút. Tôi xem một chút... Vong Xuyên có đồng ý gặp mọi
người không...”
Anh ta kém chút thì quên, Kiều Luyến đáp ứng phát sóng trực tiếp tranh tài với anh ta, là không lộ mặt.
Mà Cao Hữu Minh cũng không thể bại lộ hành tung của cô, cũng không thể tuyên bố chuyện của cô ra ngoài.
Tống Thành lúc đầu cho là, gương mặt mình vừa xuất hiện, đối phương sẽ ngoan ngoãn mời anh ta vào cửa.
Thật không nghĩ đến lại bị cự tuyệt?
Chẳng lẽ thằng nhãi con trước mặt này, không biết mình?
Anh ta nhíu mày, cảm thấy mình nhận lấy một vạn điểm thương tổn: “Hình như anh không biết tôi, tôi là Tống Thành.”
Đối phương còn chặn lấy cửa.
Đây là Tống Thành là ai cũng không biết sao?
Mẹ nó mình quá bị thương rồi!
Tống Thành tiếp tục nói chuyện: “Tôi là... người đại diện của Thẩm ảnh đế.”
Đối phương vẫn chặn lấy cửa.
Tống Thành:...!!
Tống Thành tránh thân thể ra, lộ Thẩm Lương Xuyên: “Coi như anh không biết tôi, hẳn là biết anh ấy chứ?”
Thật không nghĩ đến, đối phương nhìn Thẩm Lương Xuyên một chút, vẫn còn chặn cửa.Tống Thành:...
Tống Thành lập tức tiêu tan.
Tên này đến mặt mũi Thẩm ảnh đế cũng không cho, vậy mình không coi là mất mặt rồi!
Anh ta cười ha ha: “Anh đi hỏi
Vong Xuyên một chút.”
Lúc này Cao Hữu Minh mới khẽ gật đầu.
Anh ta quay đầu, đi tới cửa phòng ngủ, không biết nói cái gì, lại quay đầu: “ Vong Xuyên nói, chúng tôi sắp bắt đầu phát sóng trực tiếp, không tiện chiêu đãi mấy người, hoặc là... Mấy người chờ ở bên ngoài một chút?”
Lời này của Cao Hữu Minh cũng có chút chột dạ.
Phát sóng trực tiếp chí ít cũng phải một giờ, cứ để bọn họ ở “Ngoài cửa” như vậy một giờ sao?
Cái Vong Xuyên này, lời nói dễ nghe, nhưng thật ra là cự tuyệt đối phương!
Y theo tính khí đối phương, khẳng định sẽ không đáp ứng!
Nhìn xem... Cái này vừa nói, sắc mặt Tống Thành cũng thay đổi.
Liền biết, xong đời!
Tống Thành thật sự tức giận, đang định nói chuyện, lại nghe được Thẩm Lương Xuyên mở miệng: “Được.”
Tống Thành:...
Cao Hữu Minh:...
Hai người bọn họ, là nghe nhầm rồi sao?
Thẩm ảnh đế nói cái gì?
Kiều Luyến tránh ở trong phòng ngủ, lúc nào cũng chú ý tình huống bên ngoài, nghe được một tiếng này, cả người đều bối rối.
Kỳ thật cô để cho người ta ở bên ngoài, là muốn bọn họ khó xử một chút,
dựa vào tính khí Tống Thành và Thẩm Lương Xuyên, khẳng định quay đầu rời đi, cũng không có nhiều chuyện nữa.
Mà bây giờ, vì sao đối phương lại nói được? Vả lại, nhìn đối phương, cứ đứng ở ngoài cửa không có ý định rời đi.
Cô ở trong phòng, còn có thể mọc ra cánh bay đi sao?